tag:blogger.com,1999:blog-83198209024767328082024-02-22T04:38:13.746-08:00Người làm nghệ thuậtViết lung tung, linh tinh. Mục đích chính là mài ngòi viếtXNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.comBlogger35125tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-66101147609696077112017-01-23T01:51:00.000-08:002017-01-23T02:24:48.184-08:00Ai hại người nổi tiếng?<div style="text-align: center;">
<br /></div>
Nếu bạn vẫn nghĩ chỉ có nhà báo mới có khả năng "nâng bi" hoặc "dìm hàng" người nổi tiếng thì bạn sai rồi. Loạt hình sau được Kenh14 chụp từ lễ trao giải We Choice Award sẽ cho thấy để dấn thân vào showbiz, bên cạnh thương yêu chiều chuộng fans và bầu show thì cũng cần sống tốt với chuyên viên trang điểm và cả phóng viên ảnh.<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjcSu4TgRxWzbCP_K6Aw3v0Psrw6eCkyZdqi9igBDsj-rcD1jxnZn2CdkBDavt27ckNUx30nIcMcMaM5DvLPNwIP4D_xItyo-GokMRzCOLNlz7foPpYj7BUMyR2c4xnB74Hif7BB4etLjGo/s1600/keep-calm-trust-your-makeup-artist.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjcSu4TgRxWzbCP_K6Aw3v0Psrw6eCkyZdqi9igBDsj-rcD1jxnZn2CdkBDavt27ckNUx30nIcMcMaM5DvLPNwIP4D_xItyo-GokMRzCOLNlz7foPpYj7BUMyR2c4xnB74Hif7BB4etLjGo/s640/keep-calm-trust-your-makeup-artist.png" width="548" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
P/s: bài viết chỉ mang tính chất giải trí, không nhằm mục đích gây war :) Các bạn hãy bình tĩnh mà đọc. Có chửi bới thì nhớ share rộng rãi cho người khác còn thưởng thức chung <3 Vì một thế giới mạng đầy tình yêu và sự cởi mở.<br />
<br />
<b>Peace!</b><br />
<a name='more'></a><br />
<b>Châu Bùi</b><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjSUPuO3bU9rI4jgD2LWryoCSfd5bjALv38aVEFIag-ZIvxRFyVb6CgS5Lgvbc-mnxoYj4K8yw1Kqs4BMRnOS91xIdkAOY1CxswidI0newlT4o1SYIO2hFvsdOMdKveimaiv5TB5CEt3_Fi/s1600/chau+bui.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjSUPuO3bU9rI4jgD2LWryoCSfd5bjALv38aVEFIag-ZIvxRFyVb6CgS5Lgvbc-mnxoYj4K8yw1Kqs4BMRnOS91xIdkAOY1CxswidI0newlT4o1SYIO2hFvsdOMdKveimaiv5TB5CEt3_Fi/s640/chau+bui.jpg" width="426" /></a></div>
<div style="text-align: center;">
"Chiều cao chưa bao giờ là thế mạnh của Châu Bùi." (Đại Ngọc, Tri Thức Trẻ) - Giờ thì cô bạn mất luôn lợi thế về nhan sắc...</div>
<div style="text-align: left;">
<b>Hương Giang </b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh6xW8-IzYf72ITAyLxgsZX6CTXiZOy4K8AciWCxaPZF-gba2_LYOFAPkODphn8JgtiY4caU54Q76UGvZqSfI6hzBE2xMpRHi5EqR8GbJRLECkCRObZW1h6Bp-2kk7OQpFtvP5SrPFAGZNG/s1600/huong+gian.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh6xW8-IzYf72ITAyLxgsZX6CTXiZOy4K8AciWCxaPZF-gba2_LYOFAPkODphn8JgtiY4caU54Q76UGvZqSfI6hzBE2xMpRHi5EqR8GbJRLECkCRObZW1h6Bp-2kk7OQpFtvP5SrPFAGZNG/s640/huong+gian.jpg" width="425" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
"Chụp choẹt gì thì lẹ lên mấy đứa ơi. Chế ngủ bây giờ!"</div>
<b>Jolie Nguyễn</b><br />
<b><br /></b>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOCytSGC6Qapl4pU-zYh8RU4b184iNZUbzfSDirnOvT_4xzcKBEaGvRGsMJaTmpzJoYjqmwT6Ir31ydRd6wk2gO-hA-vSBjJB0Talf1X80-85cVrXToL_q7DqBYO1lMjnHdm7FJtBF4KGh/s1600/Jolie+Nguyen.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOCytSGC6Qapl4pU-zYh8RU4b184iNZUbzfSDirnOvT_4xzcKBEaGvRGsMJaTmpzJoYjqmwT6Ir31ydRd6wk2gO-hA-vSBjJB0Talf1X80-85cVrXToL_q7DqBYO1lMjnHdm7FJtBF4KGh/s640/Jolie+Nguyen.jpg" width="426" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
Thật ra Jolie đẹp từ tóc tới mũi...mỗi phần môi đã phá banh công sức làm mắt long lanh...Ý tưởng để môi là lấy cảm hứng từ quả bóng bầu dục?</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<b>Trang Khiếu - Linh Khiếu </b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<b><br /></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiTLOFp9X0kPCc9wr2zunRWiP6_0XzqV8miB_sfnZwUH_LEzYR7KLbT35RPRHTE97f-fkPQ7Oe5ckAlWZRhnwGanlj4e3TMHqT37PW6iVJTe0zfmZciTyN5HT6UtI0voqJ1VnNgD2lZDWE-/s1600/Trang+Khieu+-+Linh+Khieu.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiTLOFp9X0kPCc9wr2zunRWiP6_0XzqV8miB_sfnZwUH_LEzYR7KLbT35RPRHTE97f-fkPQ7Oe5ckAlWZRhnwGanlj4e3TMHqT37PW6iVJTe0zfmZciTyN5HT6UtI0voqJ1VnNgD2lZDWE-/s640/Trang+Khieu+-+Linh+Khieu.jpg" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
Sao lại hại Trang của tôi? :( Nghe bảo make up cho mặt bóng một lần nữa lại dẫn đầu xu hướng. Nhưng bóng như Linh Khiếu và bệt như Trang Khiếu thì có vẻ cần xem lại...</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<b>Yến Trang - Yến Nhi</b></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjRUrwCz3Y1dTynNt8iIit29jQ4-k1AHDbhV6Runnn5Jhkx3i1BnqAjZO2uOyOl2nz4Jc4EdluUw66p18AAO5M08GwdMfGSj1lSij5Nu0Acn188oR8vBwc58aMjwghLwEbc-EQ9TlUHkLED/s1600/yen+trang+yen+nhi.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjRUrwCz3Y1dTynNt8iIit29jQ4-k1AHDbhV6Runnn5Jhkx3i1BnqAjZO2uOyOl2nz4Jc4EdluUw66p18AAO5M08GwdMfGSj1lSij5Nu0Acn188oR8vBwc58aMjwghLwEbc-EQ9TlUHkLED/s640/yen+trang+yen+nhi.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: center;">
Ai đã làm tóc mái kiểu "Hồng Lâu Mộng duỗi thẳng" cho Yến Trang vậy? Yến Nhi thì "nâng cấp" kiểu tóc Tam Mao thành Tứ Mao? (Lmao)</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Đáng lẽ danh sách có cả Angela Phương Trinh. Nhưng nghĩ lại thì thấy event nào Trinh cũng vậy nên thôi không cần đề cập :) Mình thì ít khi nào chõ mũi vào showbiz, nhưng lần này là ngoại lệ. Bởi cái gì liên quan đến thẩm mỹ thì không thể không lên tiếng. Thôi thì vì một showbiz nhiều người đẹp hơn, cho mình được phép xấu tính một lần.</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-35015235715119055312016-05-26T02:34:00.000-07:002016-05-26T02:45:12.998-07:00Chém gió chuyện Vietjet Air<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg86OM7Y0iDvlAOXaC4yMIivJvZyhWPH55IydspToPchxmIJ1ykxbf7VQyVkyPzhAwX1R02S0y8qrdEpi3VPNNgNIVPghHia2naLa-PNFSHJbWaTUXoW2o6OKZNrxqWjrq67CvqWuJESHqs/s1600/vj+air.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="488" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg86OM7Y0iDvlAOXaC4yMIivJvZyhWPH55IydspToPchxmIJ1ykxbf7VQyVkyPzhAwX1R02S0y8qrdEpi3VPNNgNIVPghHia2naLa-PNFSHJbWaTUXoW2o6OKZNrxqWjrq67CvqWuJESHqs/s640/vj+air.jpg" width="640" /></a></div>
<div>
<br />
Tình cờ đọc lại bài phỏng vấn founder của Vietjet Air thì thấy cảm giác "có vẻ hơi tâng bốc" vẫn vẹn nguyên như lần đầu.<br />
<a name='more'></a></div>
<br />
Mình không phủ nhận việc VJA càng ngày càng ăn nên làm ra. Cũng thường thấy thông cáo báo chí của VJ nhan nhãn với tiêu đề hãng này vừa nhập n chiếc máy bay mới. Nói thiệt, chân mình mà dài chút, người ốm chút, da mặt đẹp như ngày này năm trước thì chắc cũng cắn răng xin làm tvhk cho hãng.<br />
<br />
Nhưng không biết khoang thương gia thế nào chứ bản thân mình từng bay với VJ 2 lần hạng eco thì thấy chỗ ngồi cực kì gò bó và khó chịu. Tạng á châu như mình ngồi còn muốn bùng cháy thì đứa cao mét 9 và béo như Trà Sữa bị nhét vào đây chắc xác định như cục rau câu bị nhồi vào hộp nhựa. So sánh thì khập khiễng vì nói nào ngay "tiền nào của đó". Nhưng nhớ lại ngày trước bay với VN Airline và Thai Airway vẫn phê hơn cô em VJ này. Lufthansa (Đức) thì ôi khỏi bàn. Tiếp viên nhìn muốn xỉu, chỗ ngồi thoải mái và đặc biệt là đồ ăn ngon không cưỡng được.<br />
<br />
Cái nữa, dù biết tuy hãng không coi mình là "hãng giá rẻ", nhưng cách hãng làm ăn thì rõ ràng là tệ hơn chữ rẻ :) Chuyện delay rõ ràng đã góp phần không nhỏ tạo nên "bộ nhận diện thương hiệu" của VJ. Khi nhắc đến VJ, người ta nghĩ ngay về "Delay Airline" thay vì câu slogan khá mướt tai: "Bay là thích ngay"! Nên để tạo dựng hình ảnh đẹp hơn và vươn xa hơn, có lẽ VJ nên tìm cách khắc phục nhược điểm quá trội này. Vì tình hình là từ lúc ra mắt vào năm 2011 đến nay, vấn đề này khiến hãng điêu đứng với báo chí và dư luận không biết bao nhiêu lần. Ấy vậy mà mình vẫn không hề thấy VJ có dấu hiệu "đã tiếp thu". Dường như VJ không thích sửa đổi cái chưa tốt?!<br />
<br />
Mình nghe bạn bè trong ngành hàng không bảo VJ tuyển tiếp viên gay gắt lắm. Qua tận 5 vòng kiểm tra từ ngoại hình, kiến thức, ngoại ngữ, năng khiếu đến sức khoẻ. Đặc biệt là sinh ngữ. Nhưng không hiểu sao hôm nọ nghe tiếp viên trưởng đọc hướng dẫn an toàn trên máy bay thì mình muốn bật ngửa. Có lẽ mình khắt khe trong ngôn ngữ. Nhưng dù là VJ chỉ đòi TOEIC 450 cho đầu vào thì thiết nghĩ các chế cũng nên đầu tư nghe nhiều và luyện đọc luyến láy chút xíu. Đừng đọc kiểu Viet-lish thì hơi mất điểm.<br />
<br />
Nói chung, để vươn lên được tầm "Hãng bay của kĩ nguyên mới" như bà Thảo mong muốn thì cần cả một quá trình thay đổi dài hơi mà VJ buộc phải chấp nhận để "mua danh".<br />
<br />
P/s: đá xéo vẫy chứ mình vẫn sẽ đi VJ nếu cần bay những chuyến dưới 2 giờ vì nó rẻ nhất rồi hehe.<br />
<div>
<br /></div>
<div style="text-align: right;">
<b>RED</b></div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-27364564406055732762016-03-22T00:35:00.000-07:002016-03-22T02:40:53.922-07:00Tha thứ và lãng quên<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKig-jb3C_k1xYsQJQA6FGYDdAoPyyp8YFnMw-fvk2HjKcsBbbvwmfYBMD5HaF2w-TaRxPPRL8osH8EpIxrXQ8XvPV_pgX12g-kYhN1o1GZteb4mR_6OxfzH3QPmK_oj97r9w-Ive5RPc-/s1600/young-artist-captures-the-connection-between-human-and-nature-in-self-portraits-15__880.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKig-jb3C_k1xYsQJQA6FGYDdAoPyyp8YFnMw-fvk2HjKcsBbbvwmfYBMD5HaF2w-TaRxPPRL8osH8EpIxrXQ8XvPV_pgX12g-kYhN1o1GZteb4mR_6OxfzH3QPmK_oj97r9w-Ive5RPc-/s640/young-artist-captures-the-connection-between-human-and-nature-in-self-portraits-15__880.jpg" width="566" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">"Forgive and Forget" - "Tha thứ và lãng quên" là mấu chốt cơ bản trong việc duy trì các mỗi quan hệ.</td></tr>
</tbody></table>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
Hồi đó, trong thời gian ngắn mình cộng tác hỗ trợ một start up đã được "học ké" một bài học về "sự tha thứ và lãng quên" (Forgive and Forget) rất là hay từ anh sếp người Anh.<br />
<a name='more'></a>Để có thể hợp tác giữa người và người với nhau trong bất cứ mọi lĩnh vực từ công việc đến tình cảm, thì phải luôn để "Sự tha thứ và lãng quên" được đi song hành cùng nhau. Khi ai đó mắc lỗi, chúng ta không thể chọn "tha thứ nhưng ghim lỗi lại trong lòng". Bởi đây chính là mấu chốt để châm ngòi cho những cuộc chiến về sau giữa hai bên và là miếng kẹo cao su cho người đay nghiến người mãi không thể nào tan được. (Không nói đến kẹo gum dỏm ở đây nhé). Bên cạnh đó, cũng không thể nào chọn "Quên lỗi nhưng không thể tha thứ". Bởi một khi đã đưa ra phương án này, nghĩa là mối quan hệ đã không còn cách nào để cứu vãn.<br />
<div>
<br />
Do đó, để duy trì được một mối quan hệ lâu dài thì "Tha thứ và lãng quên" là yếu tố tối quan trọng. Và cũng vào lúc đưa ra quyết định đó, người ta mới biết được mình có tình cảm người mắc lỗi lại hay không. Bởi chỉ có thương yêu, người ta mới can đảm mà quên đi lỗi lầm cũ và thứ tha cho những sai phạm mà bên còn lại cố tình hoặc vô ý mắc phải.<br />
<br />
Mình có một người bạn khá thân, đến mức có một dạo mọi chuyện lớn nhỏ xảy ra trong đời sống của mình, mình đều mang kể cho người bạn đó. Nhưng rồi một hôm nọ, mình bị cuốn theo những tháng ngày bận rộn sống vội, bận rộn rong chơi của tuổi trẻ mà chợt rút khỏi cuộc sống của bạn bẵng một thời gian. Để rồi sau đó lại tái xuất buông câu xin lỗi. Bạn trách móc, minh chẳng phản kháng bởi rành rành là mình sai. Nhưng câu chuyện bên hờn bên mát ấy cứ được tiếp diễn trong mọi cuộc hội thoại của cả hai. Bạn đã chọn tha thứ nhưng không thể quên lỗi cũ. Còn mình mệt mỏi vì cái cảm giác "bạn đang muốn mình chịu trách nhiệm cho cảm xúc của bạn". Vậy là bọn mình rẽ hướng ra khỏi đời nhau. Có thể thỉnh thoảng vẫn í ới nhau đấy, nhưng cảm xúc cho bạn cũng không nguyện vẹn nữa.<br />
<br />
Cho nên, như anh sếp từng bảo, tốt nhất đừng thèm dỗi ai. bởi làm vậy chỉ tổ mệt bản thân Hay là cứ 'tha thứ và lãng quên" đi để thấy người tươi hơn, đời đẹp cũng đẹp.</div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-41360750286406778052016-02-28T09:53:00.003-08:002016-03-21T01:15:48.005-07:00Trớ trêu câu chuyện du lịch Việt Nam<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgXm89DM4Oh2RyQkgzjiG4nnVw6DVg63ts8eWrC8gJHquQSChLX2QtJ-LX6Nlb0AO3U95R8JA8XFmGpkwtrHKYvQFGGNzXYsNhQLA0XN9k4VsmtWvNYGAMdmj1empnk539xH8vlv-RT-tqZ/s1600/IMG_6195.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="425" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgXm89DM4Oh2RyQkgzjiG4nnVw6DVg63ts8eWrC8gJHquQSChLX2QtJ-LX6Nlb0AO3U95R8JA8XFmGpkwtrHKYvQFGGNzXYsNhQLA0XN9k4VsmtWvNYGAMdmj1empnk539xH8vlv-RT-tqZ/s640/IMG_6195.JPG" width="640" /></a></div>
<br />
Mình không đi du lịch đủ nhiều để có thể phán xét gì. Nhưng so sánh du lịch VN với hai nước mình từng sang thăm là Thái và Cambodia thì tiềm năng du lịch VN thật sự là hơn nước bạn nhiều. Mỗi tội người ta không biết khai thác :'(<br />
<a name='more'></a><br />
Cambodia ngoài Koh Rong, quần thể Angkor và lịch sử chống Kh'me đỏ ra thì chẳng còn gì nổi bật, lại còn là nước nghèo. Nắm được điểm yếu của mình, họ đầu tư vào các loại hình giải trí ăn chơi như bar ở Sihanouke Ville và xây dựng một loạt sòng bài 5 sao ở các cửa khẩu, ở Phnom Penh và Bokor để chiêu mộ con bạc từ Tung Của và Nam sang lấy tiền làm giàu. Nhờ ngành dịch vụ mà chẳng cần làm "nước xuất khấu lúa lớn thứ 2 trên thế giới" mà vẫn có thể sống phây phây. Nhìn qua thì tưởng nước nghèo vì có 1 trái cam mà cả đám bu lại xong đem chia ra ăn. Nhưng mà chọt vào phân tích thì chưa hẳn miu nào cắn mẻo nào ;)<br />
<br />
Xét về Thái, ngoài cái cố đô Ayutthaya và các công trình kiến trúc tượng phật, chùa chiềng và mấy bãi biển đẹp hú hồn ở phía Nam thì cũng chẳng còn gì hay để khai thác du lịch nếu chưa kể nó nội chiến triền miên giữa phe áo vàng và áo đỏ gì đấy. Tuy nhiên, được cái ngày xưa khôn khéo, khi đa số các nước châu Á khác nghĩ ra cái trò "bế quan tỏa cảng", đóng cửa không giao du dí mấy nước phương Tây thì má này lại chạy tung tóe đi chơi chung dí Bồ, Anh, Mỹ. Thành thử lúc mấy nước khác bị đám Âu đám Mỹ dập tơi bời hoa lá thì bà Thái Lan ung dung phát triển. Lịch sử hem gì nhiều ngoài ba trò nội chiến hoặc đi chót đít thằng Cam giằng co đất đai qua lại dí nó đặng có cái mà đưa vào sách cho sắp nhỏ nó học. Do đó, Thái tập trung phát triển du lịch "nhân tạo" với một loạt các thể loại chợ trời hút khách, trung tâm thương mại lớn cái này san sát cái kia rồi móc nối dí công ty du lịch dẫn khách vào ăn hoa hồng. Không thể không kể đến mớ sex show trứ danh, phẫu thuật chuyển giới, dàn trai-gái-lai-trái kinh doanh vốn tự có hợp pháp và mớ lễ hội tưng xà bà bừng kiểu "tháng nào cũng có ngày dzui dzách lầu cho các mẹ ghé chơi". Tóm lại, du lịch Thái phát triển ngon lành cành đào đa phần là nhờ phong cách làm dịch vụ dễ thương có tiếng và chiến lược đánh tâm lý tốt cùng công nghệ phẫu thuật chuyển giới quá mát tay.<br />
<br />
Trở về với nước nhà. Nhận định khách quan mà nói thì Việt Nam hoàn toàn có tiềm năng phát triển du lịch nổi trội hơn 2 ông bạn láng giềng.<br />
<br />
Đầu tiên, xét về lịch sử thì với cái bề dầy lịch sử tỉ lệ thuận với 2 cái đít chai lớp học trò đeo thì đảm bảo không thua kém ai. Mà chuyện sử nhà mình chịu khó tìm hiểu để đọc (nhớ lược qua phần mình sở hữu nhiêu cây súng và đánh xong còn lại bi nhiêu) thì vô cùng hay và hấp dẫn á. Hơn 1000 năm phong kiến phương Bắc đô hộ, cộng dồn 61 năm thực dân Pháp xâm lược, tặng kèm 27 năm đế quốc Mỹ đè đầu thì chắc chắn ai thích nghiên cứu sử sách mà sang Việt Nam thì tha hồ mà đào bới.<br />
<br />
Xét về cảnh đẹp chắc cũng không cần phải bàn. Nói đúng hơn, nước mình là tập hợp các loại cảnh đẹp của hai anh láng giềng bên trên đó. Ai ra Bắc thì không thể không ghé Hạ Long tiên cảnh trần gian, mây soi bóng nước ở Tam Cốc-Bích Động, Sapa thơ mộng với bản Cát Cát, núi Hàm Rồng hay Mù Căng Chải lớp lớp ruộng bậc thang và còn Hà Nội thủ đô ngào ngạt hương hoa sữa mỗi độ thu về. Trở vào Trung với Đà Nẵng có Bà Nà được mệnh danh là Châu Âu thu nhỏ (Nên tin đi vì đám châu Âu bạn mình cũng công nhận rồi!), có biển Mỹ Khê danh chính ngôn thuận nằm top 6 bãi biển quyến rũ nhất hành tinh, Huế vùng đất cố đô nổi bật với các công trình lăng tẩm các vị vua chúa thời xưa muôn hình muôn vẻ, kiến trúc vô cùng độc đáo. Không thể nào quên kể đến Hội An phố cổ với đặc thù là sự giao thoa của ba nền văn hóa Nhật-Hoa-Việt, tạo nên một bức tranh hương xưa độc đáo giữa những hiện đại phồn hoa. Xuôi vào Nam có Sài Gòn hòn ngọc Viễn Đông một thời giờ đây đã và đang vươn mình phát triển mạnh mẽ hơn bao giờ hết hay xa xa về Phú Quốc nên thơ và hoang sơ vẫn giữ một vẻ mộc mạc, không thèm bon chen, xô bồ theo thời thế.<br />
<br />
Về văn hóa thì Việt Nam cũng xin là chấp luôn các chế còn lại. Bởi nước mình có thể nghèo tiền nhưng bản sắc thì hơi bị giàu ạ! Liệt kê vài món vui vui như ca trù, quan họ Bắc Ninh, nhã nhạc cung đình Huế, cồng chiêng Tây Nguyên, hát dân ca, ca cổ, cải lương...không thiếu trò để nghịch. Và còn có tận 54 dân tộc anh em nên nếu cần lễ hội thì mình cũng có lễ hội cho mà bung thùa. <br />
<br />
Mỗi cái tội nặng nhất là khai thác quá bừa bãi, cộng thêm ý thức dân mình thì cao ngút ngàn thành thử ngành du lịch nước mình giống như có cục than trong tay mà không có kĩ thuật cộng thiếu kiên nhẫn nên không thể biến nó thành kim cương vô giá. Thành thử các bác đem đi làm nhiên liệu để đốt lò. Đồng ý rằng cách này tạo ra giá trị sử dụng ngay nhưng chẳng đem lợi ích về lâu về dài. Vì khi than cháy hết thì coi như chẳng còn lại gì ngoài đống tro tàn. Trong khi kim cương tuy cần nhiều thời gian để tinh luyện và cũng nhiều công sức gìn giữ hơn nhưng giá trị của nó là mãi mãi. <br />
<div>
<br /></div>
<div>
Nhìn chung, mình chỉ muốn hỏi phong long là những người ôm tiền cùng những người có ý thức tốt là họ nghĩ thế nào khi thấy cái chết tức tưởi của thác Cam Ly ở Đà Lạt, từ một điểm đến lãng mạn của bao cặp đôi ngày trước, giờ đầy nước thải phân ngựa, hay Vũng Tàu biển sạch một màu đục chả ai dám tắm, cùng với Fanxipang nơi mà phượt thủ đã phải trải qua bao gian nan và thử thách để chinh phục "Nóc nhà Đông Dương" để cắm được là cờ của mình lên đó với xiết bao tự hào, giờ đây cũng như một ngọn núi tầm thường đầy dấu chân người và cảnh chen chúc, xô bồ, bát nháo đã làm mất cả mỹ quan. Riêng cá nhân mình thì thấy chuyện "ăn ít" như thế chẳng những không no dai mà còn nghèo mãi nữa. Thiết nghĩ, thay vì đổ tiền vô bổ vào trò xây cáp treo vào Sơn Đoòng và Phong Nha để người Việt càng ngày càng thêm làm biếng vận động thì nên dùng đầu tư mua thêm thùng rác rải dài trên khắp mọi nẻo đường đất nước (hãy nên phát cho mỗi người thích xả rác một cái thùng rác di động đặc "ăn rồi ị" tại trận khỏi mất công "ị" bậy ra đường. Đồng thời, mình cũng muốn khẩn thiết yêu cầu hãy xây một hệ thống nhà vệ sinh thật hiện đại ở Quảng Bình thì hơn (Mình còn nhớ lúc đi Vũng Chùa đã phải núp lùm đi xè, còn bị đám bạn khốn nạn chụp hình lại hù bỏ bịch me bán nữa)</div>
<div>
<br /></div>
<div>
Chốt lại vấn đề, Việt Nam có tiềm năng du lịch rất lớn ạ. Nếu khôn ngoan, nó có thể trở thành ngành công nghiệp mũi nhọn và thúc đẩy kinh tế phát triển rất nhanh. Đương nhiên sẽ giúp tạo thêm công ăn việc làm cho người dân. Tuy nhiên, có tiến bước được không thì căn nguyên phải chờ ai đó tính lại chuyện khai thác sao cho thông minh cùng với việc nghĩ cách làm thế nào để dân mình nâng cao được ý thức bản thân hơn nữa thì quả thật là bài toán nan giải...</div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-1616937961367265162015-11-14T06:49:00.001-08:002016-05-26T02:46:24.802-07:00Thương lắm Beirut ơi!<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8uyA26aoKWBOFrUJjlZHJ8nTYJZjMAodpTE7wKAGuOaDbbm3GHWBr7-lcdVae37KcQkuNIWELxMh2nHEeT9TQHAylX-ERyfmyjyMtssx1OXzLXC2tbcSrn1_4v37Y41-ATlfbiiwcUiDU/s1600/beirut.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8uyA26aoKWBOFrUJjlZHJ8nTYJZjMAodpTE7wKAGuOaDbbm3GHWBr7-lcdVae37KcQkuNIWELxMh2nHEeT9TQHAylX-ERyfmyjyMtssx1OXzLXC2tbcSrn1_4v37Y41-ATlfbiiwcUiDU/s640/beirut.jpg" width="640" /></a></div>
<div>
<br /></div>
Từ trước tới nay, hễ nhắc tới Li Băng là trong đầu tự động hiện ra hình ảnh bom đạn và chiến tranh khốc liệt. Mãi về sau, khi cất công đi tìm hiểu lịch sử thì mới thấy được Lebanon ngoan cường thế nào.<br />
<a name='more'></a><br /><br />
Từ một nước hưng thịnh với thủ đô Beirut cổ được cho là "Paris của Trung Đông", sau khi đi qua hai cuộc nội chiến thì có thể nói kinh tế của nước này gần trở ngược về xuất phát điểm ban đầu. Ấy vậy mà người dân Beirut cũng đã nỗ lực cùng nhau xây dựng và khôi phục lại thành phố. Trong gần 20 năm, khi thủ đô đã gần như được hồi sinh và vực dậy thì một đêm tháng 7 năm 2006, viên ngọc của Trung Đông trước sự tấn công của Israel lại một lần nữa trở nên hoang tàng với những tòa nhà bị đánh bom đổ nát, các tay súng bắn tỉa ở khắp mọi nơi và bạo lực thường trực. Tuy nhiên, Beirut vẫn kiên cường mà vực mình dậy một lần nữa, người Lebanon lại tiếp tục nhẫn nại mà tái thiết lập thành phố. Thương đau đâu đã kịp mờ thì mới đây, Beirut lại bị cảm tử 2 quả bom khiến ít nhất 41 người thiệt mạng. Thương lắm Beirut ơi!<br />
Ngày trước lúc quen một trai nọ người Lebanon, em có hỏi bạn rằng "Sao anh muốn học bác sĩ? Và đã bao giờ anh thấy ấm ức khi đã sinh ra ở đất nước cứ hay bất ổn chưa? Nếu được chọn lựa, anh muốn được mang quốc tịch nào?" Bạn trả lời em vầy:<br />
<br />
_ Em cũng biết đó, Trung Đông là điểm nóng, thường xảy ra xung đột vũ trang. Đất nước yên bình là vậy, nhưng nói thật, ai cũng thấp thỏm vì chẳng biết duy trì thái hòa được bao lâu. Khi có chuyện không mong muốn xảy ra, tay em có thể bị nhuốm máu bằng hai cách: Một là cầm súng ra chiến trường. Hai là cầm dao để cứu người bị bệnh hoặc bị thương. Anh muốn được cứu người! Và cũng có đôi lúc anh cảm thấy tức cho nước mình cứ bị bất ổn chính trị, nhưng nếu được chọn lại, anh vẫn muốn làm người Lebanon. Anh tự hào vì được sinh ra và lớn lên ở đây.<br />
<br />
Vậy đó. Bạn bác sĩ tương lai này tuy chẳng hoàn hảo chi cho cam, nếu không muốn nói là cũng khuyết điểm đầy ra. Nhưng mà mỗi lần giận dỗi hay sau khi chia tay, muốn nghĩ xấu cho bạn hay nghỉ chơi bạn luôn thì cũng không đành. Ai lại nỡ quay lưng với một chàng trai biết suy nghĩ như vậy?XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-15862271820393687662015-06-23T10:55:00.000-07:002015-06-23T10:55:36.723-07:00Gone girl - Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu?<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj93U6Gc-aoz54LKIIGF4qgwuCy0CBpNwFmO-pDEVZqY1Tq_vOZD0_cmjL2PScp_scUb71qZZ6aGJH2SIKVVRneGcXpsrHrjMpqi7KtQBSh8wyMwL6ULmqNlXl8pFa21Iw7AkNudMxcaI_I/s1600/gonegirl.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj93U6Gc-aoz54LKIIGF4qgwuCy0CBpNwFmO-pDEVZqY1Tq_vOZD0_cmjL2PScp_scUb71qZZ6aGJH2SIKVVRneGcXpsrHrjMpqi7KtQBSh8wyMwL6ULmqNlXl8pFa21Iw7AkNudMxcaI_I/s640/gonegirl.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<b>Quả nhiên với những người có đầu óc, khi trở thành người xấu sẽ vô cùng nguy hiểm!</b><br />
<div>
<a name='more'></a><br />
Dẫu sao thì câu chuyện của họ đã từng có một sự bắt đầu không thể nào ngọt ngào hơn: một nụ hôn dưới cơn bão đường. Cái cách họ đến với nhau mới thật nhẹ nhàng và thuần khiết, là sự hiểu và thông cảm cho nhau giữa hai tâm hồn. Rồi thì một lời cầu hôn đáng yêu được đưa ra đã nhen nhóm cho mọi tan vỡ sau này. Kể cả Amy có làm "hợp đồng hôn nhân" ngay từ đầu, hòng giữ cho tình yêu của họ luôn được thăng hoa và không rơi vào "bẫy" như những cặp đôi khác. Pháo đài hạnh phúc cả hai gắng công xây dựng rồi cũng bị phá nát bởi sức mạnh của đồng tiền. Amy đã cố không trở thành "bà nội trợ càm ràm" nhưng rồi cũng đi vào lối mòn một cách vô thức trong khi Nick đã trăng hoa sau lưng cô. Hẳn là chẳng có gì đắng cay hơn việc nhìn thấy chồng - người mình yêu tái hiện cảnh phim yêu đương xưa cũ mà nữ chính đã từng là mình với một diễn viên mới trẻ đẹp hơn. Thử hỏi phải làm sao đây khi người xa lạ còn hiểu rõ mình hơn kẻ đầu ấp tay gối? Như một giọt nước làm tràn ly, sức mạnh của tình yêu và lòng thù hận đã thúc đẩy Amy vạch ra một kế hoạch trả thù hoàn hảo bằng cái chết đúng thời điểm của mình sẽ tống Nick vào tù. </div>
<div>
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbrBg9O1YQkGUFheQMeKpwynl7r3yOgLDfO4ybmg_MLEGkMK70zDZrYPR5HpWzLJUxf3ei8x9DqeSsAkOqLzQ9PDmkRv4EeLHu0xRwK5plEdFTWSBM5Hgax3-TSuCTzAhuqVMB7nok74FT/s1600/gone.girl_.thm_.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbrBg9O1YQkGUFheQMeKpwynl7r3yOgLDfO4ybmg_MLEGkMK70zDZrYPR5HpWzLJUxf3ei8x9DqeSsAkOqLzQ9PDmkRv4EeLHu0xRwK5plEdFTWSBM5Hgax3-TSuCTzAhuqVMB7nok74FT/s640/gone.girl_.thm_.jpg" width="640" /></a></div>
<div>
<br />
Nhưng mạnh mẽ đến thế nào thì Amy cũng chỉ là phụ nữ. Cái ngày ngồi trong dinh thự của gã trai nhà giàu Desi Collins - người đã kiên nhẫn chờ cô trong 20 năm, đã ra tay cứu cô khi Amy chẳng còn gì để mất - nghe những lời yêu đương, xin lỗi và xin được tha thứ, cô đã đi đến mức giết Desi để trở về bên Nick cứu anh khỏi án tử hình đang treo lơ lửng, dù chuyện của cô và anh đã rối rắm đến độ chẳng còn cách nào tháo gỡ.<br />
<br />
Những người phụ nữ ít yêu ai một khi đã ngã lòng thì sẽ trở nên rất dễ bi lụy. Nhưng đàn ông về bản chất thì họ yêu bản thân mình nhiều hơn ai đó khác. Thật sự là rất khó để có thể cả đời chỉ một lòng một dạ với một người. Ai lại chẳng có những lúc để tim mình đi lạc. Nhưng mấu chốt nằm ở chỗ phải thành thật với nhau và với cảm xúc của mình. Khi bắt đầu đã êm đẹp và đem cho nhau hạnh phúc thì nếu phải kết thúc cũng nên để nó thật vẹn tròn bằng niềm vui.</div>
<div>
<br />
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgNgZOpS8UdjIhm9SRdgLvkEozjeF3-nsp8x0kh25BpzhzWDSYTIL_74xZzvuSIixgX0KSuG1irKVJ55joC3upprkZMK2A0D1s765ygaX85c6zxUxVVQSeHKoDuww0yB7d6WZpBAn4v0yHe/s1600/Cool-Girl-gone-girl-37709589-1024-1024-copy.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em; text-align: center;"><img border="0" height="474" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgNgZOpS8UdjIhm9SRdgLvkEozjeF3-nsp8x0kh25BpzhzWDSYTIL_74xZzvuSIixgX0KSuG1irKVJ55joC3upprkZMK2A0D1s765ygaX85c6zxUxVVQSeHKoDuww0yB7d6WZpBAn4v0yHe/s640/Cool-Girl-gone-girl-37709589-1024-1024-copy.jpg" width="640" /></a><br />
<br />
Tim là thứ nhạy cảm, nhiệm vụ của nó là làm cái hộp chứa cảm xúc của mỗi người. Đừng để nó chết đi vì tổn thương quá nhiều. Đến khi chỉ còn não hành động, bạn sẽ không lường trước hậu quả lại to tát thế đâu!</div>
<div>
<br /></div>
<div>
<b>English version</b></div>
<div>
<br /></div>
"Marriage is the tomb of love"<br />
<br />
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwB8yRiEQk0ZPE-QGi-nxxvqGwkdwJd0ZUNW9Dv35Eq8vuMcr333xp0W-f1kTJ6fSG8mJS569SpwLdrxS6rLd20qHr-RUZ-HOyNcLYQE5lcNSzcTD0W3zvLjoILjEL8Rneu76_tTqpvjcy/s1600/dd897ae16bffa79b81d4851c012f7c3915e9faed.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em; text-align: center;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwB8yRiEQk0ZPE-QGi-nxxvqGwkdwJd0ZUNW9Dv35Eq8vuMcr333xp0W-f1kTJ6fSG8mJS569SpwLdrxS6rLd20qHr-RUZ-HOyNcLYQE5lcNSzcTD0W3zvLjoILjEL8Rneu76_tTqpvjcy/s640/dd897ae16bffa79b81d4851c012f7c3915e9faed.jpg" width="640" /></a><br />
<br />
<div>
A bad relationship have a power to turn a smart girl into a most dangerous girl. In the end, I kinda feel sympathy for Amy. All of the insane thing she did was because of the love for her husband. Their love story was like a fairy tale at the beginning. if only Nick hadn't cheated on her and used her, if only he could simply love her like the first time they met, they could have had a happy ending.</div>
<div>
<br />
In the end, I found that "Men will be lovers of themselves" and I keep telling myself that "I've been spending the rest of my time to figure out my right way, don't ever let love ruin it!"</div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-76690715114486220572015-06-08T10:05:00.001-07:002016-03-22T02:46:38.429-07:00Làm con gái thuần Việt thật tuyệt!<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjI7Vae1yfA9t70fHWpdY8x8HByr83wFWiAoMGu4p-G6lWkFCfMa5y72ROgLoc49qJFiZJHwAnFhK11-GdItzmR-B0fiqU6v1BfgjW0wAiULPugYshBIGKmoC05bU-U7jFywy5moIEeMXQG/s1600/de+gea.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjI7Vae1yfA9t70fHWpdY8x8HByr83wFWiAoMGu4p-G6lWkFCfMa5y72ROgLoc49qJFiZJHwAnFhK11-GdItzmR-B0fiqU6v1BfgjW0wAiULPugYshBIGKmoC05bU-U7jFywy5moIEeMXQG/s640/de+gea.jpg" width="532" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;"><span style="font-size: small; text-align: start;">Con gái Việt của truyền thống muốn làm chủ cuộc sống của mình cũng là một điều quá xa xỉ</span></td></tr>
</tbody></table>
Cuộc đời của những cô gái thuần Việt sẽ trải qua ít nhất 3 đời giám thị: Phụ huynh - Người yêu và Chồng.<br />
<a name='more'></a><br />
<br />
<b>+ Giám thị 1: PHỤ HUYNH</b><br />
<br />
Trong giai đoạn này, sẽ có 1001 cái quy tắc cần được tuân theo chẳng hạn như:<br />
_Con gái phải ngoan hiền<br />
_Con gái phải làm việc nhà chăm chỉ<br />
_Con gái thì bếp núc ráng mà học sau này còn phục vụ chồng<br />
_Con gái nên ở nhà thường xuyên, đừng có đi ta bà thế giới hoài<br />
_Giờ giới nghiêm sẽ được thỏa thuận ngầm : dưới 18 tuổi thì 10 giờ, 19 tuổi = 10h30; 20 tuổi = 11 giờ. Sau các khung giờ được quy định thì làm ơn ngoái sẵn lổ tai đặng về nhà còn nghe "Bài ca con cá"<br />
_Con gái thì không nên giỏi quá, có giỏi thiệt cũng ráng gom giấu bớt, không thôi khó lấy chồng Việt.<br />
_Con gái phải trắng trẻo<br />
_Con gái không được có hình xăm<br />
_Con gái phải e dè, kín đáo, thùy mị<br />
_Con gái đừng nghĩ tới chuyện dọn ra ở riêng<br />
_Con gái tuyệt nhiên không bia rượu<br />
_Con gái phải abc...xyz!<br />
<br />
Làm trái mớ luật trên thì sẽ được vinh dự khép vào tội mưu phản, đủ lông đủ cánh rồi muốn bay đâu thì bay, không còn coi ai ra gì. Chờ đó mà sau này nhận quả báo! :v<br />
<br />
<b>+ Giám thị 2: NGƯỜI YÊU </b>(Giai đoạn này có thể có nhiều hơn một giám thị 2, tùy độ "lợi hại" của gái"<br />
<br />
Giám thị người yêu thì không trông chừng 24/7, không có 1001 cái bộ luật hình sự như giám thị 1, nhưng tính thích chiếm hữu vô cùng cao, nghiễm nhiên xem người yêu/bạn gái là món hàng thuộc sở hữu của mình cho nên đi đâu cũng phải báo cáo bằng mẫu câu: "Đi đâu? Với ai? Giới tình? Làm gì? Lý do? Khi nào về?". Vì là hoa đã có chủ, nên hạn chế chuyện quàng vai, bá cổ, ôm ấp mấy thằng bạn thân nhiều chừng nào tốt chừng đó. Trong khi anh người yêu hôm nay đi với "em kết nghĩa 1", ngày mai đang đi ăn với nhau, "đàn em lớp dưới" gọi điện bảo đang đi tập gym tự nhiên chị hai kêu nhức đầu nên cần về nhà gấp chở con chó đi đẻ, ảnh cũng chạy đi rước liền với lý do: "Bạn anh đang cần giúp đỡ!"<br />
<br />
À quên! Trong quá trình "Đang cưa cẩm", gái cứ thoải mái tha hồ làm bà nội của trai, anh nhịn được! Đợi khi nào cá cắn câu rồi thì quý phi chịu khó bị phế ngôi xuống làm tài nhân nhé!<br />
<br />
<b>+ Giám thị 3: CHỒNG</b> (Thường thì khu vực này với con gái Việt truyền thống chỉ có 1 người)<br />
<br />
Tên này đáng sợ hơn cả khi hắn kè kè bên gái 16/24. Đồng nghĩa với việc nếu ngày xưa, ba mẹ la có ấm ức thì về phòng riêng, khóa chốt lại là "còn ta với nồng nàn" cùng cuốn nhật kí. Lập gia đình riêng rồi, nhìn chồng mà có ăn cơm không vô cũng phải ráng nuốt, nhìn mặt khó ưa muốn đấm cho phát thì cũng phải ngủ chung. Ngày trước, phòng ngủ là thế giới của riêng bản thân, 1 mình một giường thì lúc bấy giờ, phải san sẻ không gian cho một người khác! Và cũng chính giai đoạn này đây, phiên bản 2 của 1001 bộ luật được ra đời với nhiều luật lệ được thêm vào, chỉnh sửa và bổ sung! Chồng tốt thì đời em lên hương, chồng như cái nùi giẻ rách thì cũng ráng mà cắn răng chịu, không thôi mang tiếng với đời và mấy mụ tám hàng xóm sẽ có chuyện để bàn ra tán vào, xầm xì thậm thụt, gây tiếng xấu cho giám thị đời đầu.<br />
<br />
Tóm cái ống quần lại là em không phải và cũng không muốn làm gái Việt truyền thống! Cái nội quy ở trên em phá hơn 69% rồi! Cảm thấy quá ngột ngạt và mệt mỏi vì đã 20 tuổi rồi muốn làm chủ cuộc sống của mình cũng là một điều quá xa xỉ!<br />
<div>
<br />
<div style="text-align: right;">
Bài viết: Ellie Ng | Hình ảnh: Sưu tầm</div>
</div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-28305497499754262092015-04-15T22:54:00.003-07:002017-01-11T21:09:48.793-08:00Nực cười chuyện trinh tiết<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjuS_27S0vTQV2wqEy1NGPh_SR92tAR3eo82Ph_pk0aRky7LVWl5Gb_HzJMEORZvceNcdYZqwLo6i91_a4Sb6KGWNFqam4RpORESRHa_ABWlyG7miJaOCphTlmf6zybQF1wW6zlqaAnn4_q/s1600/11006381_795068197208524_2706263297025400560_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjuS_27S0vTQV2wqEy1NGPh_SR92tAR3eo82Ph_pk0aRky7LVWl5Gb_HzJMEORZvceNcdYZqwLo6i91_a4Sb6KGWNFqam4RpORESRHa_ABWlyG7miJaOCphTlmf6zybQF1wW6zlqaAnn4_q/s1600/11006381_795068197208524_2706263297025400560_n.jpg" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
"Cô gái bị trả về nhà ba mẹ đẻ sau đêm động phòng vì chồng phát hiện mất zin"<br />
"Vợ mới cưới mất tem, chồng chán nản lập phòng lẻ"<br />
<br />
Nhiều khi đọc mấy bài như này mà bức xúc không tưởng. Cảm giác các anh lớn xác nhanh qua nên cuốn não vội cho nhăn mà quên xịt keo giữ nếp. Nghĩ làm sao 10 anh hết 9 nhìn con gái người ta là nảy cái ý nghĩ lột cho được áo nó ra rồi bưng lên giường, đã đời xong đòi vợ mình sau này phải là hàng còn niêm phong, chưa bong tróc. Ơ hay! Hóa ra người ta cưới nhau vì cái màn!<br />
<a name='more'></a><br />
Bởi mới nói làm phụ nữ Việt (hay châu Á) đường nào cũng khổ. Một tháng phải chịu đau bụng vài ngày, thanh xuân chả được bao lâu mà tung tẩy, lấy chồng rồi hi sinh hết thời gian cho gia đình, có bầu thì "chịu khó" thả chồng đi ra ngoài thỏa mãn nhu cầu nhé, lên bàn đẻ thì coi như chết đi sống lại (mà đâu phải đẻ một lần ?!). Thiệt thòi vậy chưa đặng, trời còn cho trong người cấu tạo màng trinh để nó làm nhân tố "quyết định tương lai sau hôn nhân". Hẳn là ham!<br />
<br />
Cho nên, nếu anh đã có lòng thích sex và xem nó là nhu cầu, thì đừng trông mong vợ mình sau này là gái mới lớn :) Bớt mơ mộng đi các chàng trai!XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-64326860931655450462015-04-07T04:25:00.001-07:002015-04-07T04:25:43.784-07:00VÌ SAO CÁC CHÀNG TRAI THÍCH GÁI HƯ <div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjQF9upP0PyFynt71GnKvWP39lZr2uwY6siHX0kUrYscw9F2CyRVqLi3GfelmxxuBP_KWyE7zb46M_QmmUtNbZoGPqaDxpfhY4ajmcNt9TIzjinf_3-laqNmSC7QyTM7boxal7RwCgMF5HS/s1600/keep-calm-and-become-a-bad-girl.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjQF9upP0PyFynt71GnKvWP39lZr2uwY6siHX0kUrYscw9F2CyRVqLi3GfelmxxuBP_KWyE7zb46M_QmmUtNbZoGPqaDxpfhY4ajmcNt9TIzjinf_3-laqNmSC7QyTM7boxal7RwCgMF5HS/s1600/keep-calm-and-become-a-bad-girl.png" height="360" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span class="Apple-style-span" style="font-weight: 800;"><br /></span></div>
<b>Gái ngoan tất nhiên là tốt nhất. Ở họ, phe con trai bọn mình có thể tìm được sự bình yên, hạnh phúc, thoải mái và cảm nhận được tình cảm trọn vẹn. Trong khi đó, các nàng “bad girl” lại như một chiếc tàu lượn siêu tốc vậy. Bạn không muốn sống trến đó (tất nhiên rồi), nhưng lần nào đi công viên giải trí, trò mạo hiểm đó lại luôn nằm trong danh sách những trò phải chơi của tụi tớ. Một gái hư luôn là cuộc phiêu lưu đồng thời cũng là ác mộng của các chàng trai. Bởi dù rằng các “bad girl” không mang lại cảm giác an toàn như những họ lại thu hút vô cùng bởi những yếu tố sau</b><br />
<a name='more'></a><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<b>1. Sự tự tin tuyệt đối </b><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1tM6Z77CZ_XhTmdi4vfo6r5bGEpTXXfm_1R4DVlxWMU_0JsW-3NplXleU8jENNLrdgs84kMu1vj5mtFJ3LXOSwOcQ0ql9jMUuQqCVgCHj5YZxucWFbQGP5lds66w7lni1ILwvNXDEqxnc/s1600/cara-delevingne-elle-style-awards-2014-02.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh1tM6Z77CZ_XhTmdi4vfo6r5bGEpTXXfm_1R4DVlxWMU_0JsW-3NplXleU8jENNLrdgs84kMu1vj5mtFJ3LXOSwOcQ0ql9jMUuQqCVgCHj5YZxucWFbQGP5lds66w7lni1ILwvNXDEqxnc/s1600/cara-delevingne-elle-style-awards-2014-02.jpg" height="400" width="258" /></a></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Nếu các bánh bèo suốt ngày gào lên “Giời ơi sao tôi lại béo thế này”, hay “Giàng ơi giá như con đẹp được bằng một phần em A hot girl của lớp thì có phải hay hơn không?” thì bad girl không dư thời gian để làm chuyện đó. Bởi dù là nàng có béo hay không xinh thật thì sự tự tin về bản thân, về khả năng của nàng sẽ làm lu mờ tất cả mọi thứ. Do ở nàng luôn toát ra một thần thái vô cùng kiêu hãnh nên dù là ở đâu thì họ cũng luôn là trung tâm của sự chú ý. Thật ra, kiểu người như thế này luôn khiến các chàng trai cảm thấy sợ và luôn muốn “sáp lại gần” để chinh phục và gây ấn tượng với họ. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<b>2. Sống thật và thẳng vô cùng </b></div>
<div>
<b><br /></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhB2BaOPjgxxprcRD_YkPSAqvymesDAv1r9IGzFOZrNVacYFGuC2D0xn26GRUXiRb7zgj0XAr6h2ItZaawHalv8i4bLLyK2tGsw9hyphenhyphenC1b1k1q8dJZrEyR9wUaPag2299eBEdUy4-TFXKVWI/s1600/therunawaybydanielknott8.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhB2BaOPjgxxprcRD_YkPSAqvymesDAv1r9IGzFOZrNVacYFGuC2D0xn26GRUXiRb7zgj0XAr6h2ItZaawHalv8i4bLLyK2tGsw9hyphenhyphenC1b1k1q8dJZrEyR9wUaPag2299eBEdUy4-TFXKVWI/s1600/therunawaybydanielknott8.jpg" height="400" width="277" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<br /></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
Các cô nàng sẵn sàng bày tỏ quan điểm của mình mà không cần phải cam thảo, ô mai vòng vèo đâu hết. Chẳng hạn như khi con trai bọn tớ làm hỏng một việc gì đó, gái ngoan sẽ dịu dàng cầm tay bảo “không sao đâu mà, rồi mọi việc sẽ ổn mà”, gái hư thì chẳng ngại mà bảo chàng trai của họ đã làm sai cái gì và giúp họ rút kinh nghiệm để sửa chữa, tất nhiên theo một cách ngọt ngào mà bọn tớ phải phục và làm theo chứ không phải sổ sàng để người ta tự ái </div>
<b></b><br />
<div style="text-align: justify;">
<b><br /></b></div>
<b>
</b><b>3. Sự liều lĩnh </b></div>
<div style="text-align: justify;">
<b><br /></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiLo8aUqTwaQDMtWBD2XsP3eWhcOD78Kad4YfRphZt7oKUqomxeVA2t4QniueYQA52TKeSPl69IhHYEIPoG15Vh1tYkTD0R1iFA35VVM_pOj53QIe570zLGND6lEBbCNo3qTDLlaKSAuvX8/s1600/lion.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiLo8aUqTwaQDMtWBD2XsP3eWhcOD78Kad4YfRphZt7oKUqomxeVA2t4QniueYQA52TKeSPl69IhHYEIPoG15Vh1tYkTD0R1iFA35VVM_pOj53QIe570zLGND6lEBbCNo3qTDLlaKSAuvX8/s1600/lion.jpg" height="400" width="325" /></a></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đừng liều lĩnh thách thức gái hư bất cứ chuyện gì. Bởi có những thứ tuy không làm nhưng không phải họ không thể làm đâu. Nhảy bungy? Chơi dù lượn ? Coi phim ma ? Chụp hình với trăn ? Toàn chuyện muỗi với họ. Thậm chí, nếu có cơ hội được mời đi thử một chuyến vào phi thuyền đi tham quan mặt trăng, chắn chắn họ sẽ không từ chối mà nắm bắt. Sự nổi loạn ngầm trong họ như phát ra một nguồn năng lượng khiến người ta luôn muốn sáp lại gần để tìm xem giới hạn của họ là mức nào. </div>
<b></b><br />
<div style="text-align: justify;">
<b><br /></b></div>
<b>
</b><b>4. Sự năng động </b></div>
<div>
<b><br /></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiAOgMfKwdWKWfy07kCuTS_FMrCZJ_UdixaevfDhGSHVJEl5vLFB8CFB4tI40c_z07vd4lFOwGG92n6Xy3JFqA2n0qQ3cyew5zGQAFlupg2qt_Bub7-ekhYpBWrmwvOLzOBQEHiTK2LHG4M/s1600/e77c9a264349f172179849d4165454a2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiAOgMfKwdWKWfy07kCuTS_FMrCZJ_UdixaevfDhGSHVJEl5vLFB8CFB4tI40c_z07vd4lFOwGG92n6Xy3JFqA2n0qQ3cyew5zGQAFlupg2qt_Bub7-ekhYpBWrmwvOLzOBQEHiTK2LHG4M/s1600/e77c9a264349f172179849d4165454a2.jpg" height="400" width="309" /></a></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Bad girl luôn dành thời gian để ra ngoài và trải nghiệm những thứ mới lạ, thú vị. Chẳng hạn đi leo núi nhân tạo, khi các bánh bèo đang bận lo gãy móng tay thì gái hư đã leo tới đỉnh từ tám triệu năm trước. Hay trong lúc mấy cô ngoan hiền đang bận rộn với chồng sách ngôn tình ở nhà thì gái hư lại bận chạy vòng vòng đâu đấy ngoài mấy buổi party để mở rộng mối quan hệ của mình. </div>
<b></b><br />
<div style="text-align: justify;">
<b><br /></b></div>
<b>
</b><b>5. Cách hưởng thụ cuộc sống </b></div>
<div>
<b><br /></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh4-LK5HT8mOu3l3jkZgRGnnef8UYGJkTZMNtiB9UAkrLOmu8zmdcV-efWo-rtQ4uUkH79H81uj52Y8_lHuxWhTkOQwcgqeQhhcyGz3aLQT0OpQf5eJnOVzUAjaayT2HvYoJzOwIOyhpfY6/s1600/how-to-bz-beautiful.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh4-LK5HT8mOu3l3jkZgRGnnef8UYGJkTZMNtiB9UAkrLOmu8zmdcV-efWo-rtQ4uUkH79H81uj52Y8_lHuxWhTkOQwcgqeQhhcyGz3aLQT0OpQf5eJnOVzUAjaayT2HvYoJzOwIOyhpfY6/s1600/how-to-bz-beautiful.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Tin mình đi bad girl là những người rất biết tận hưởng cuộc sống của mình. Họ là những người theo chủ nghĩa duy mỹ. Họ muốn mọi thứ trong cuộc sống phải thật hoàn hảo. Luôn giữ bản thân trong tình trạng tươm tất, những nơi họ đến dù là để ăn uống hay vui chơi cũng rất truyền cảm hứng cho người khác. Thế nên khi được bước vào thế giới của “bad girl”, sẽ không tránh khỏi cảm giác đang dạo bước ở thế giới thượng lưu, dù thật sự nó không “Gatsby” kiểu bạn vẫn nghĩ. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<b>6. Giữ gìn hình tượng </b></div>
<div>
<b><br /></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiyZqifq5y9YzxV9Zo9RZAMzOs2kL6GH9k0SXiSTsNLzJTWkPyMtU0mWukRviJNRxc1Cm9Gp7x4iiiHMmWMea4M0ElFrHJnI6ZgMZR_vBJd_C1gCOCMq3-jWOQpFJSjGrnOOuXWd4P9dTIT/s1600/cheryl-main_1484091j.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiyZqifq5y9YzxV9Zo9RZAMzOs2kL6GH9k0SXiSTsNLzJTWkPyMtU0mWukRviJNRxc1Cm9Gp7x4iiiHMmWMea4M0ElFrHJnI6ZgMZR_vBJd_C1gCOCMq3-jWOQpFJSjGrnOOuXWd4P9dTIT/s1600/cheryl-main_1484091j.jpg" height="400" width="337" /></a></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
Bad girl tạo ra hình tượng cho mình và giữ nó bằng mọi giá. Nàng sẽ không bao ra giờ bước ra đường với một gương mặt nhợt nhạt như vừa bước ra từ phim kinh dị, nếu lười make up thì đảm bảo với bạn hôm ấy mắt kiếng và khẩu trang sẽ không bao giờ rời khỏi mặt nàng đâu. Tình trạng tóc tai của bad girl sẽ luôn như vừa bước ra từ salon tóc kể cả đó có là “ngày tóc xấu” thì tóc gái hư vẫn đẹp. Tất nhiên không tránh khỏi việc quần áo của họ cũng luôn hợp thời và hợp với dáng vóc họ. Vì sao họ làm vậy á ? Do đó là bước cơ bản nhất của nghệ thuật quyến rũ. </div>
<b></b><br />
<div style="text-align: justify;">
<b><br /></b></div>
<b>
</b><b>7. Biết nói “KHÔNG” </b></div>
<div>
<b><br /></b></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj0Ji5jJA9cNtmAmP1bLxw4_DpYfqUIeTaABELdDobhehDEsWUrNPfBLjZMdR9yiPB9arKC1Vlmfg50aAb-vLp3qYBMcAblPHZMlBy7LRltc8rsz5t9LSHBIq4-O05GE18dCGJ0709NvSwI/s1600/cara-cara-delevingne-34801776-1280-855.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj0Ji5jJA9cNtmAmP1bLxw4_DpYfqUIeTaABELdDobhehDEsWUrNPfBLjZMdR9yiPB9arKC1Vlmfg50aAb-vLp3qYBMcAblPHZMlBy7LRltc8rsz5t9LSHBIq4-O05GE18dCGJ0709NvSwI/s1600/cara-cara-delevingne-34801776-1280-855.jpg" height="267" width="400" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
Cánh con trai có lẽ sẽ cảm thấy bực bội khi gái hư sẵn sàng từ chối lời đề nghị nào đó mà nàng không thích. Chính sự “khó chiều” này sẽ kích thích bản năng “muốn chứng tỏ - phải chinh phục” của phái mạnh. Trong khi sự răm rắp “một dạ hai vâng” của gái ngoan tuy được chúng tôi đánh giá cao nhưng dám bảo đảm cực kì mau chán khi đạt được thứ mình muốn quá dễ dàng. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<b>8. Sự thông minh </b></div>
<div>
<b><br /></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiVqu5HSHPPvMXRC8_TRfdWbcBPSPDMYMZn7SsIhpApEKh9TkJ46Wp4IcWcn88q1TvGS-buKgrqge4divuH886l7ddduVF4SutWHS0z0d63-VUM05zPDd589E5n5YU57lQmp8GL0Sl6Fi-E/s1600/CoolestOffDutyModelLooksFW158.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiVqu5HSHPPvMXRC8_TRfdWbcBPSPDMYMZn7SsIhpApEKh9TkJ46Wp4IcWcn88q1TvGS-buKgrqge4divuH886l7ddduVF4SutWHS0z0d63-VUM05zPDd589E5n5YU57lQmp8GL0Sl6Fi-E/s1600/CoolestOffDutyModelLooksFW158.jpg" height="400" width="266" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<br /></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Hầu hết các “queen bee” đều luôn muốn mình phải thật giỏi, phải giỏi mới hư được. Và “hư” hấp dẫn thì không thể làm bừa mà trong đó hàm chứa bao nhiêu là kế hoạch và tính toán. Nên những cuộc trò chuyện với bad girl thì chẳng thể nào chán được bởi từng lời nàng nói ra đều rất thuyết phục cũng không kém phần lém lỉnh. </div>
<b></b><br />
<div style="text-align: justify;">
<b><br /></b></div>
<b>
</b><b>9. Chất điên </b></div>
<div>
<b><br /></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgh5eRZnSWQUl-oQKgbKMsS9ILUddd-f-DTISulZwLRpxiQ6jv5RDbvQjjkmFYG028dpodaiejtE-SFEL24Ia3wRlXJiebhOqOYMOEbZLTf1ZgEniUKVC-hBuFNEIq1X2mVPr3RAKhnElMZ/s1600/themotorcyclediariescassandrasmithbyaaronfeaverforschonmagazine3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgh5eRZnSWQUl-oQKgbKMsS9ILUddd-f-DTISulZwLRpxiQ6jv5RDbvQjjkmFYG028dpodaiejtE-SFEL24Ia3wRlXJiebhOqOYMOEbZLTf1ZgEniUKVC-hBuFNEIq1X2mVPr3RAKhnElMZ/s1600/themotorcyclediariescassandrasmithbyaaronfeaverforschonmagazine3.jpg" height="400" width="266" /></a></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Đi cùng gái ngoan sẽ không có chuyện nàng bất chợt làm trò điên ngoài đường. Trong khi đó, nếu vô tình nghe giai điệu bài hát mình thích, gái hư sẵn sàng nhún nhảy, hát vang theo nhạc. Ban đầu bạn sẽ cảm thấy hơi “ngại”, nhưng rồi cũng sẽ bị cuốn vào trò đó thôi bởi nó thú vị mà. Còn vô vàn trò khác sẵn sàng bật ra khỏi cái đầu lém lỉnh đó mà bạn không thể nào ngờ tới có ngày mình lại kết giao với người “tưng có tổ chức” hay ho như nàng. </div>
<b></b><br />
<div style="text-align: justify;">
<b><br /></b></div>
<b>
</b><b>10. Bad girl không phải công chúa – mà là nữ hoàng. </b></div>
<div>
<b><br /></b></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: justify;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiJ2URHdNcuuMQcZ8LsEpSWXFY3yZrfOjofkl8lqe8_5VGBuWUEHCst2BSbNraKN7f0DnU7eNjlVBRl3i1k40J0k5DC5DBGO9bwYJOsA3aNcpLuSmhvSQ_ftc4DqFu_ry6On58sBLLFQC_c/s1600/f78fba0bd07c90257772742b9ab2d270.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiJ2URHdNcuuMQcZ8LsEpSWXFY3yZrfOjofkl8lqe8_5VGBuWUEHCst2BSbNraKN7f0DnU7eNjlVBRl3i1k40J0k5DC5DBGO9bwYJOsA3aNcpLuSmhvSQ_ftc4DqFu_ry6On58sBLLFQC_c/s1600/f78fba0bd07c90257772742b9ab2d270.jpg" height="400" width="266" /></a></div>
<div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Làm công chúa thì chỉ được đẹp, nhưng luôn phải sống dưới sự quản lý của nhiều người. Hoàng hậu mặc dù chức quyền nghe coi bộ lớn, nhưng vẫn phải dựa dẫm vào đàn ông. Trong khi đó, nữ hoàng là người đứng đầu cả thiên hạ, nàng nói 2 không ai dám cãi 1. Bad girl là kiểu muốn mình phải nắm quyền lực như vậy nên nữ hoàng chính là vị trí mà nàng xác định mình sẽ hướng về. </div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
Cô gái trẻ, bạn đã rõ vì sao tụi mình thích gái hư chưa ? Và bạn được bao nhiêu tố chất trong đây để tự tin khẳng định mình là một “Bad girl” chính hiệu ?</div>
<div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<div style="text-align: justify;">
-Bài đăng tạp chí VTM-</div>
</div>
</div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-40526780230898701352015-03-31T08:49:00.001-07:002015-04-03T10:38:51.764-07:00Cảm xúc về hành trình xuyên Việt <table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3EzRb4VnZX3Xoqyw-7Q9s2GixVw7lKaZLq_Gcmp4Bbyxl6_1svJAeXPmO3kUB3A-WZTRTeSqWVUdIZaJsRFUoQ3gi1WlGtpj14YF1B-XkzfR4lbPPvNukspwsnbhKfvPNnmfG0eDYNJUp/s1600/10151856_4178322511780_7513579351571498230_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3EzRb4VnZX3Xoqyw-7Q9s2GixVw7lKaZLq_Gcmp4Bbyxl6_1svJAeXPmO3kUB3A-WZTRTeSqWVUdIZaJsRFUoQ3gi1WlGtpj14YF1B-XkzfR4lbPPvNukspwsnbhKfvPNnmfG0eDYNJUp/s1600/10151856_4178322511780_7513579351571498230_n.jpg" height="300" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Mai Châu - đẹp tới nỗi chỉ cần đưa máy lên bấm đại là có hình ưng ý</td></tr>
</tbody></table>
<br />
Nói một tí về hành trình xuyên Việt.<br />
<br />
Đây không phải là lần đầu tiên em xa ba mẹ, xa gia đình để tung hoành ngang dọc, cũng không phải là chuyến đi đánh liều của em. (Đánh liều là hồi đi Thái, mình phải tự xoay sở mọi chuyện ở đất khách quê người cơ). Nhưng mà đây là chuyến đi xa nhà dài ngày nhất. Và tuy không liều lĩnh nhưng lại thú vị lắm vì chưa bao giờ em nghĩ rằng sẽ có một ngày lại có thể đi từ nam chí bắc bằng đường bộ cả.<br />
<a name='more'></a><br />
2 năm trước, đọc "Xách ba lô lên và đi" của chị Chip, thấy tuổi 19 của chị thật thích vì đã có dấu son chói lóa là chuyến đi vòng quanh châu Á, mình đã rất ganh tị. Và giờ đây, tuổi 19 của em cũng đáng để hãnh diện khi có thể tự hào rằng mình cũng đã đi vòng quanh VN, nhỉ ?<br />
<br />
Sau chuyến đi này, bên cạnh các kiến thức về du lịch, lịch sử, địa lý mà bác Tào đã truyền đạt mà sau 1 năm em đã quên sạch thì bản thân đã tự thu lượm thêm cho mình nhiều vật phẩm tinh thần hay ho khác :<br />
<br />
<b>1. Về chuyện đi "xả nước cứu thân" :</b><br />
<ul>
<li>Lúc mới đi, các bạn cứ đứng hàng dài xếp hàng trước toilet để chờ tới lượt mình. Sau 1 chuyến lên Sapa và trải nghiệm thực tế công dụng che chắn của lá cọ, chúng em đã có thể tự update luôn khả năng múa dù, căng bạt và đi vệ sinh tập thể :D</li>
</ul>
<ul>
<li>Ngoài ra còn học được cách nín thở thật lâu, đi vệ sinh thật nhanh và kéo quần thiệt lẹ vì nhà vệ sinh thì có hạn mà sức nước lại vô biên không xả đâu cho hết nên...hì hì</li>
</ul>
<ul>
<li>Cái nữa khi có dấu hiệu đọng nước bất ngờ, phải báo ngay cho cơ quan chức năng, không được đợi bình điện sắp nổ rồi mới báo thì nguy cơ tạo lũ rất cao :"></li>
</ul>
<b>2. Về tính hay quên và ẩu tả</b><br />
<br />
Em có cái tật hơi bị lớn là hay quên và ẩu thôi rồi. Mà 2 tính này nó đi chung với nhau lại thành thảm họa. Ví dụ điển hình là đây :<br />
<br />
Lúc đi trên "con đường sinh tố" để lên Sapa, trong một phút mệt mỏi, em đã quăng đại cái điện thoại vào giỏ rồi ngủ mà không thèm cài khóa lại. Sau đó, trời xuôi đất khiến thế nào mà bạn giỏ lật úp xuống ghế, bạn điện thoại rớt ra kẹt lại trong ghế em không hay. Thế là xuống xe tung tăng vào khách sạn. Trong thời gian chờ đợi nhận phòng, em lục tìm thím dế để lên mạng thì phát hiện em nó đã không còn đó. Tá hỏa nhờ bạn gọi giùm thì không đổ chuông. Chắc mẩm nó rớt trên xe nên gửi vali này nọ cho bạn rồi xách balo chạy ra xe tìm. Hóa ra em nó kẹt cứng dưới ghế (ôi!! Điện thoại đen gặp cái ghế cũng đen nên nghe tiếng mà chẳng thấy hình. Phải tìm mãi mới ra :(( Mừng quýnh quáng ôm cái điện thoại trở lại khách sạn nhận phòng thì phát hiện mất balo. Thế là báo ngay cho thầy cô và chị chủ khác sạn biết, rồi đi hỏi các xe khác có ai cầm nhầm về phòng không nhưng vẫn tìm không thấy. Tiu nghỉu mất 5 phút vì balo chứa hết đồ lạnh xinh đẹp. Nhưng mất rồi thì làm gì được. Đành chịu. 2 ngày ở Sapa là những ngày mặc đồ thảm họa của em vì phải lôi hết các thứ đồ dài ra mix với nhau để chống chọi cái lạnh 9 - 10 độ của Sapa. Gớm nhất là mặc maxi đi biển với áo len dáng dài cùng giày bata và quấn khăn choàng. Thú thật lúc đó cảm thấy may mắn vì không có cảnh sát thời trang lảng vãng ở đấy nhưng vẫn mất mặt chết được :( Cứ tưởng tượng viễn cảnh hôm xuống chợ biên giới Cốc Lếu ở Lào Cai thấy balo của em bày bán ở đó, chắc vui lắm. Mãi cho đến hôm ra xe đi về Hà Nội mới phát hiện mình đã để balo trên xe lúc kiếm cái điện thoại. :"><br />
<br />
Sau ngày hôm đó, lúc nào em cũng nhớ kiểm tra lại đồ đạc trên người trước khi rời khỏi chỗ nào đó để không lập lại tình huống tương tự. Và nên tự vỗ tay khen mình không khi mà sau 21 ngày, em chỉ mất đúng 1 cây viết chì và 1 cây viết bi :D<br />
<br />
<b>3. Về quan niệm sống</b><br />
<br />
Cuộc sống không phải lúc nào cũng tràn ngập một màu hồng. Nhưng mọi thứ đều có nút thắt của nó. Chỉ cần mình có tầm nhìn một chút, biết cách ăn ở một chút thì mọi chuyện sẽ được giải quyết.Như tháo một cái nút thắt, đơn giản thì có thể dùng tay mà gỡ, phức tạp quá cứ xài kéo cắt phăng là xong.<br />
<br />
Cái nữa, nghề du lịch là phải cười. À mà không phải chỉ nghề du lịch. Thật ra thì nghề nào cũng phải cười mới mong có tiền. Nhưng mà không tính tới chuyện tiền bạc thì đi giao tiếp, dù có ghét ai đó đến mức nào thì cũng cứ phải cười mới đẹp chứ mà bán bánh bao mặt người thì chả ai thích, nhỉ ?<br />
<br />
<b>4. Về con người và tình bạn</b><br />
<br />
Cái này thì chỉ muốn nhắc lại và thấy thấm thía hơn sau chuyến đi thôi chứ mình chấp nhận việc này từ cái ngày mình quyết định nghiêm túc với nghệ thuật :<br />
<br />
Bạn không thể sống cho vừa lòng hết tất cả mọi người. Cả Chúa và Phật là các đấng tối cao mà còn có người chống đối thì chúng ta chỉ là những con người tầm thường. Vì vậy, hãy sống cho chính mình và làm hài lòng bản thân. Ai thấy thích sẽ tự khắc quý mến và làm bạn với mình. Còn nếu lối sống của mình không làm hài lòng bạn thì bạn cứ ghét và bêu mình đi, mình chẳng quan tâm. Sự thật là mình thích có cả bạn và cả những đứa không ưa mình. Nói đâu xa, trong làng nghệ thuật, chính những antifan thích chửi bới, moi móc sẽ làm cho cái tên bạn luôn được lên trang top news. ;) Nếu như cứ bận tâm về lời nói của người khác thì có lẽ mình đã không còn tồn tại ở đây để gõ những dòng này. YOLO!!!<br />
<br />
Cuối cùng, thứ quý giá nhất mà mình có được sau chuyến đi này là những khoảnh khắc tuyệt vời bên đám bạn thân ai nấy lo mới mà mình sẽ giữ kĩ thật kĩ để mỗi khi buồn, khi giận nhau sẽ lôi kí ức ra mà nhớ về rồi tha thứ cho nhau :)XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-45642358266090942372015-03-31T07:58:00.002-07:002015-03-31T07:58:47.879-07:00Phía sau một cô gái<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhmiymBADunZjkYrqHPuPqD8NpG7_jbMlShTT4sjO45Z9EqXsaL5YqRVVHiWeBkGJo3nEl0pisfbfGD07TvOgv5oClXbYL4e9K4nP61UXMJDRmldYgZ8q-YwXXIjCRWOuPRVhxEaYkt_rSd/s1600/10422219_10200576139121374_6322310946432397437_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhmiymBADunZjkYrqHPuPqD8NpG7_jbMlShTT4sjO45Z9EqXsaL5YqRVVHiWeBkGJo3nEl0pisfbfGD07TvOgv5oClXbYL4e9K4nP61UXMJDRmldYgZ8q-YwXXIjCRWOuPRVhxEaYkt_rSd/s1600/10422219_10200576139121374_6322310946432397437_n.jpg" height="320" width="320" /></a></div>
Phía sau một cô gái<br /><br />Là những yếu đuổi tàn dư ẩn trốn sau mặt tiền mạnh mẽ<br /><br />Là vòng tay ôm siết chặt vô hình của những gã trai khuyết duyên vô phận che chở nỗi cô đơn của em và thi vị hóa bao phút yếu lòng.<br /><br />Là vô vàn những bí mật đan khít vào nhau không kẽ hở hòng bảo vệ cái tôi tự tại.<br /><br />Là em, trần trụi...<br />XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-82730872351746035042015-02-22T10:14:00.001-08:002015-04-03T10:44:12.732-07:00Là con gái, hãy kiêu hãnh như một nữ hoàng!<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEimWZflXoaIX8yyHng_HuztB322dr7y5lllPseBVIIqqZfivEswK4oqd4MzUw4no4heeII2jaqwfqJOdcEpyxFzaaSo8joDOdj877jo4cmTXohAlNyU7u2zk8DgRFk6YpK7ON_m4LOuVLNm/s1600/doc.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEimWZflXoaIX8yyHng_HuztB322dr7y5lllPseBVIIqqZfivEswK4oqd4MzUw4no4heeII2jaqwfqJOdcEpyxFzaaSo8joDOdj877jo4cmTXohAlNyU7u2zk8DgRFk6YpK7ON_m4LOuVLNm/s1600/doc.jpg" height="400" width="360" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
Ba : "Cho con gái đi học võ, sau này có lấy chồng, nó không ăn hiếp được"<br />
Con gái : "À không cần học võ thì con cũng thách bố con thằng nào đụng vào con mà không ôm hận. Từ nhỏ tới lớn ngoài gia đình ra thì không ai được phép chơi trên cơ con đâu"<br />
<a name='more'></a><br />
Con gái châu Á (nói châu Á thôi vì mình biết châu Á rõ hơn các châu khác haha), lấy chồng giống như chơi một ván xì dzách, nhiều khi kéo bài ra Tây và đầu nhọn, ngỡ là ăn rồi thì có ngờ đâu nhà cái lại mở bài lại ra 2 chữ (À vâng! Đang đỏ bài nên hơi lậm chút hí hí)<br />
<br />
Với một bộ phận không nhỏ những người đàn ông Châu Á nói chung, Việt Nam nói riêng, họ vẫn luôn ôm khư khư cái tư tưởng "phụ nữ là ruồi, anh là shit, ruồi chết con này còn con khác bu, vô tư đi". Họ cho mình cái quyền say sưa, bài bạc, nợ nần rồi thì đánh vợ và nghĩ rằng "đàn ông thì có quyền", người phụ nữ do từ nhỏ đã được hưởng nền giáo dục "tam tòng tứ đức" của nho giáo để lại, cả truyền thống "hi sinh vì chồng con" nên cứ đưa lưng ra mà đỡ, buồn thì chỉ dám than thân trách phận "thôi thì cũng tại số mình nó vậy". Xin lỗi, nếu "số" mà buộc mình với loại người không ra gì thì cãi số để lại được độc thân vẫn hay hơn nín nhịn mà chịu đựng...sinh ra là vàng bạc châu báu của ba mẹ, đừng bán rẻ mình cho "chồng" để đổi lấy thứ hạnh phúc ảo tưởng có dè đâu lại là không...<br />
<br />
Làm công chúa, bạn sẽ mãi mãi chỉ là trứng vàng được bao bọc, chẳng có quyền lực đâu<br />
Làm hoàng hậu, được mỗi cái mác "vợ vua", ngoài ra chẳng hó hé được gì. Vua thì có quyền năm thê bảy thiếp, ba ngàn giai nhân<br />
Làm nữ hoàng, tuy có mệt mỏi, nhưng sẽ là bà chúa của thiên hạ, không ai dám trái lệnh bạn.<br />
Cho nên...<br />
Là con gái, hãy kiêu hãnh như một nữ hoàng!XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-36239627919854173712015-02-22T00:36:00.001-08:002015-04-03T10:47:43.442-07:0020 - đừng nghĩ mà hãy mơ...<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px;">
<div style="text-align: center;">
20 - đừng nghĩ mà hãy mơ</div>
</div>
<div style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px;">
<div style="text-align: center;">
Để tay vươn dài ra đoạt lấy</div>
</div>
<div style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px;">
<div style="text-align: center;">
Cho chân động lực để chạy</div>
</div>
<div style="margin-bottom: 0px; margin-left: 0px; margin-right: 0px; margin-top: 0px;">
<div style="text-align: center;">
20 - đừng mơ mà hãy làm...<br />
<br /></div>
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEikNyrXq_eaEEYxfdPxEadH2jD1bczHNX_BpMcgXx_9YdjL9z_U50_VYXq_OKdglPfLxdG96JjJg4VEjftK1aGOO1usadTTSGRccCEw13KF0UHQUIotxj1YXmalM13q8t35Gh7M5HEBbCHV/s1600/nyc.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEikNyrXq_eaEEYxfdPxEadH2jD1bczHNX_BpMcgXx_9YdjL9z_U50_VYXq_OKdglPfLxdG96JjJg4VEjftK1aGOO1usadTTSGRccCEw13KF0UHQUIotxj1YXmalM13q8t35Gh7M5HEBbCHV/s1600/nyc.jpg" height="400" width="400" /></a></div>
<a name='more'></a><br />
Nơi đó không có Tết,<br />
Sẽ chẳng có vòng tay yêu thương của ba mẹ, <br />
Gia đình luôn chờ sẵn mỗi khi vấp ngã ? - Nằm mơ<br />
Nhưng rồi cũng phải gọi nó là "nhà"<br />
Sẽ phải tạm biệt ấu thơ nơi đây<br />
Xa đám bạn già cùng lớn lên từ thuở bé<br />
Cả các chiến hữu vừa quen đây mà thân thương quá đỗi<br />
Sang đấy lại bắt đầu lại từ đầu...<br />
Nơi đó là những tháng ngày phải nổ lực gấp mười để khẳng định mình<br />
Tuổi trẻ rong ruổi cùng thời trang, chữ nghĩa<br />
Không có thời gian nghĩ linh tinh, vặt vãnh<br />
Những tình cảm trai gái như bao người<br />
Rồi khi hụt hơi sẽ dừng lại, bất giác thấy trống trải<br />
Nhưng thành công thường đổi bằng nỗi cô đơn<br />
Không có gì là không thể chạm<br />
20 - đừng nghĩ mà hãy mơ<br />
Để tay vươn dài ra đoạt lấy<br />
Cho chân động lực để chạy<br />
20 - đừng mơ mà hãy làm...XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-80983131914962624472015-02-11T09:42:00.002-08:002015-04-03T10:50:10.171-07:00Phóng viên lữ hành<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsczQcahavOSSs2l_Vn9QJuuMieSTkHNUTa9hJoYTkRycCsSihPOpWL3kwSfhEc3sIDHszJwLxgLPmoEjOVXPGbMj3CxSL_yti8UPxSbJbwBgrKap00-DSrHdx4kzYAsOY4j9OYbqwTdtl/s1600/chon.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsczQcahavOSSs2l_Vn9QJuuMieSTkHNUTa9hJoYTkRycCsSihPOpWL3kwSfhEc3sIDHszJwLxgLPmoEjOVXPGbMj3CxSL_yti8UPxSbJbwBgrKap00-DSrHdx4kzYAsOY4j9OYbqwTdtl/s1600/chon.jpg" height="400" width="300" /></a></div>
Rate : 4/5<br />
Tác giả : Dung Keil<br />
Giá : 42k<br />
Duyên của em và "Phóng viên lữ hành" đến khá tình cờ.<br />
<a name='more'></a><br />
Sở thích của em là thỉnh thoảng sẽ ghé vào nhà sách, chọn một cuốn nào đấy mà em cảm thấy hứng thú và mở đại ra bất cứ trang nào đọc thử, nếu những con chữ lơ lửng không đầu không cuối đủ cuốn hút em thì em rinh nó về. "Phóng viên lữ hành" là một trong những cuốn sách được em nạp vào kho tàng mini của mình bằng cách ấy. Bìa sách được thiết kế nhã nhặn, bắt mắt với hình vẽ bìa rất mộc và tất nhiên - dễ thương. Quyển này thì không dầy nhưng nội dung thì rất chắt lọc, nói về những nơi mà chị Dung Keil từng đến cùng các trải nghiệm, tình cảm của chị dành cho con người và thiên nhiên nơi ấy bằng một giọng văn vô cùng gần gủi và dễ đọc. Sẽ hiện lên trong sách chị một đất mũi Cà Mau mưa rơi hai đầu, Sài Gòn vùng đất hứa tràn đầy tình người, Hà Nội thủ đô với cả tốt – xấu cùng tồn tại song song nhau. Hay vượt ra ngoài biên giới để đến khám phá một Bali hoàn toàn mới lạ không dành cho khách du lịch, cả Ireland lạnh mà không lạnh, thật thơ và quá đỗi gần gũi. Ngoài ra, trong sách có chia sẻ một vài tips cho các bạn nào cũng mơ về một ngày vừa được đi du lịch, vừa làm ra tiền bằng cách viết lách như chị Dung, chị Huyền Chip, chị Nguyễn Phương Mai và các tác giả khác.<br />
<br />
Một buổi trưa mát dịu, ghé vào quán cafe quen, gọi thứ đồ uống yêu thích và từ từ nhấm nháp quyển sách rồi mơ về những vùng đất xa xăm mà một ngày nào đó chính mình sẽ chinh phục và ngày quyển sách của riêng mình được xuất bản, làm “kích động tinh thần” của các bạn trẻ khác ở tuổi mình bây giờ hoặc cả lớn và nhỏ hơn mình. Thấy đời trôi qua thiệt lãng đãng và tự trong mình khơi lên những cảm hứng bất tận cho tương lai của chính mình.XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-78834734100186345642015-02-11T08:23:00.000-08:002015-04-03T10:51:02.050-07:00Đêm<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgkWr_XzdFypNUBvWsUXz03GEq6jRczVET6VC8ZrhqqwMKw_Qqpo1QEhrgjHo3aUADdukpwMJQ5vNr0te3RTvTLj3f2a4YQRFIExyDodBPq4tC3aK3eRvvB0k8LiMx0kB0Jbfd3RbPqxWP2/s1600/10171876_812348362137932_5460935331447182691_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgkWr_XzdFypNUBvWsUXz03GEq6jRczVET6VC8ZrhqqwMKw_Qqpo1QEhrgjHo3aUADdukpwMJQ5vNr0te3RTvTLj3f2a4YQRFIExyDodBPq4tC3aK3eRvvB0k8LiMx0kB0Jbfd3RbPqxWP2/s1600/10171876_812348362137932_5460935331447182691_n.jpg" height="400" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="font-size: 12.8000001907349px;">photo : Adam Gallagher<br />
<br /></td></tr>
</tbody></table>
<div style="text-align: left;">
<div style="text-align: left;">
Trôi miên man, miên man</div>
</div>
<div style="text-align: left;">
<div style="text-align: left;">
Bên dưới ngọn đèn vàng</div>
</div>
<div style="text-align: left;">
<div style="text-align: left;">
Con đường dài bất tận</div>
</div>
<div style="text-align: left;">
<div style="text-align: left;">
Ngõ hẻm như vô lối</div>
</div>
<div style="text-align: left;">
<div style="text-align: left;">
Người cùng người khuất sâu.</div>
</div>
<div style="text-align: left;">
<div style="text-align: left;">
Bay lên cao, lên cao</div>
</div>
<div style="text-align: left;">
<div style="text-align: left;">
Cưỡi trên bao ngọn gió</div>
</div>
<div style="text-align: left;">
<div style="text-align: left;">
Nhìn xuống kia thăm thẳm</div>
</div>
<div style="text-align: left;">
<div style="text-align: left;">
Lấp lánh triệu đốm màu</div>
</div>
<div style="text-align: left;">
<div style="text-align: left;">
Nơi ấy người tìm nhau...</div>
</div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-40606662631118305632015-02-04T06:06:00.001-08:002015-04-03T10:51:34.755-07:00Sài Gòn<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiY9-9q3Wr7OtHnwwUJpfl8sYtqyE-B3OD-D5jl-D87SQR8z9Xyxp6n3FObIUVGJGYc2y_K-QerS-usAIwPRj5hkqxj_a3ZZ5-OnSTAo4Zpj84K4p1eIHid1jbTdgWa1qNLzk2bp-8jLPiS/s1600/IMG_63531_1600x1067.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiY9-9q3Wr7OtHnwwUJpfl8sYtqyE-B3OD-D5jl-D87SQR8z9Xyxp6n3FObIUVGJGYc2y_K-QerS-usAIwPRj5hkqxj_a3ZZ5-OnSTAo4Zpj84K4p1eIHid1jbTdgWa1qNLzk2bp-8jLPiS/s1600/IMG_63531_1600x1067.JPG" height="265" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
Sài Gòn trời đêm nào có nắng</div>
<div style="text-align: center;">
Mà sắc vàng vẫn hun hút, xa xăm</div>
<div style="text-align: center;">
Có hai người bóng hòa làm một</div>
<div style="text-align: center;">
Trượt dài mãi theo từng vòng bánh lăn<br />
<a name='more'></a></div>
<div style="text-align: center;">
Sài Gòn em là dập dìu xe máy</div>
<div style="text-align: center;">
Người chở người, siết chặt vòng tay</div>
<div style="text-align: center;">
Lời thì thầm ghé vào tai rất khẽ</div>
<div style="text-align: center;">
Nói gì kia sao mắt xanh cứ cười ?</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
Sài Gòn tôi là muôn vàn nỗi nhớ</div>
<div style="text-align: center;">
Là hứa hẹn, bội tín, là cách xa</div>
<div style="text-align: center;">
Là hai người nay đi về hai ngã</div>
<div style="text-align: center;">
Thả kỉ niệm trôi bồng bềnh, thinh không...</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-91432161081980064162015-01-22T09:36:00.002-08:002015-04-03T11:44:54.544-07:00Tung tăng Bangkok<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj5YkWpOTkQQtAPZD60TGV95se58Lc5AgCCd7lL0NPsstoFrR3yW8p6y_rfqGqFZhReRne-Whpa5cfLEetRNm41ZvN5SrBQ_XMawg05QvUI0wqnAGr0fa7ifvT9bPxKSdJmrsl_BTiSnXZ5/s1600/c0f8f1c9-0c51-44d8-9bca-cadca5decc48.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj5YkWpOTkQQtAPZD60TGV95se58Lc5AgCCd7lL0NPsstoFrR3yW8p6y_rfqGqFZhReRne-Whpa5cfLEetRNm41ZvN5SrBQ_XMawg05QvUI0wqnAGr0fa7ifvT9bPxKSdJmrsl_BTiSnXZ5/s1600/c0f8f1c9-0c51-44d8-9bca-cadca5decc48.jpg" height="400" width="300" /></a></div>
<br />
Swadekrap!!!<br />
<br />
Em biết đề tài du lịch Thái Lan đã cũ rích rồi nhưng thôi kệ, em cứ nói lại những chốn ăn ngủ, chơi bời mà em thích ở Thái cho mọi người tham khảo nhé :D<br />
<b><u></u></b><br />
<a name='more'></a><b><u>Chuẩn bị gì?</u></b><br />
<b><u><br /></u></b>
<b><span style="color: red;">1. Giấy tờ </span></b>: Passport còn hạn sử dụng (tất nhiên). Ngoài ra lúc lên sân bay, tiếp viên hàng không sẽ phát tờ khai hải quan cho bạn, cứ khai hết những thông tin quan trọng là xong.<br />
<br />
<span style="color: red;"><b>2. Quần áo</b> </span>: bản thân em không đem nhiều quần áo đâu, tầm 3 - 4 bộ cơ bản phòng bất trắc thôi, còn lại qua bên đấy mì ăn liền mua rồi mặc luôn.<br />
<br />
<b><span style="color: red;">3. Đồ dùng cá nhân</span> </b>: bàn chải đánh răng, kem đánh răng và lược là bắt buộc. Khách sạn Thái không chuẩn bị trước mấy thứ đó cho mình đâu. Bạn lười đem thì chạy vù ra 7eleven mua cũng được, shop tiện lợi bên này tràn lan. Ngoài ra thì kem chống nắng, kem dưỡng da, xà bông các kiểu, đồ make up này nọ thích gì đem nấy. Lưu ý là những thứ nào được xếp vào hàng chất lỏng (bao gồm cả Gel) thì tống hết xuống hành lí kí gửi. Chất lỏng cho vào hành lí xách tay phải có thể tích dưới 100ml nhé.<br />
<b><br /></b>
<b><span style="color: red;">4. Đổi tiền</span> :</b> bên Thái có nhiều trạm đổi tiền (currency exchange), em không rõ tỉ giá, nhưng bữa trước, mẹ em đi đổi cho em ở Việt Nam thì tỉ giá là 100 BAHT = 70.000VND. Tiền cứng cho 4 ngày 3 đêm nên để dằn túi là tầm 2000 BAHT (dùng để ăn uống, đi lại)<br />
<br />
<b><u>Máy bay :</u></b><br />
<br />
Theo kinh nghiệm của em thì không nên đợi sát ngày đi mới mua vé máy bay vì nó sẽ siêu mắc, Tốt nhất là nên book trước chuyến đi tầm 1 - 3 tháng.<br />
<br />
Hãng em hay đi là Vietjet Air, giá khứ hồi tầm 2 triệu 3 - > 2 triệu rưỡi (vé trong mùa khuyến mãi nhé). Dù hãng này mang tiếng là "Delay airline", nhưng mà đi nước ngoài với nó thì chưa thấy delay quá nửa tiếng bao giờ (mặc cho lần nào đến ngày về bên Thái em cũng mong nó delay 1, 2 ngày cho em nhờ :'( Máy bay nhỏ ngồi hơi gò bó nhưng mà dù sao cũng chỉ ngồi có 1 tiếng 45 phút nên chuyện đó không thành vấn đề.<br />
<br />
<b><u>Phương tiện đi lại </u></b><br />
Vì em chỉ là 1 đứa ham đi đây đi đó chứ không phải là phượt thủ nên không biết so đo cân nhắc chọn cái nào rẻ nhất để đi đâu. Em chỉ biết thích cái nào đi cái ấy và chọn cái nào tiện cho mình thôi. Quan điểm của em là đã đi du lịch thì cứ xõa, hết tiền về cày tiếp nên đây là các phương tiện đi lại em hay trưng dụng :<br />
<br />
<b>Từ sân bay vào thành phố hay về khách sạn : </b><br />
Đi 1 mình hoặc nhóm nhỏ từ 2 - 9 người : Railway nằm ở tầng B1 là lựa chọn số 1 tránh tắc nghẽn giao thông và giá cực rẻ. Để biết mình nên xuống trạm nào thì cứ hỏi hỏi nhân viên sân bay người ta sẽ tư vấn giúp bạn.<br />
Đi nhóm lớn 10 người trở lên : Thuê xe dịch vụ ở sân bay, tuy mắc hơn taxi 1 chút mà khỏi phải nghĩ ngợi nhiều về chuyện có bị ăn gian đường hay không này nọ. Lần trước nhóm em gồm 10 người đi từ sân bay quốc tế về khu Khao San hình như tầm 1900 BAHT à.<br />
<br />
<b>Đi lại trong thành phố : </b>có nhiều lựa chọn nhưng đây là 3 phương tiện em đã xài :<br />
<br />
<b>1. Skyline</b> luôn là lựa chọn ưu tiên của em vì tính tiện dụng và nhanh chóng của nó, không sợ kẹt xe và luôn luôn mát lạnh. Tuy nhiên, nhược điểm lớn nhất của skyline là luôn trong tình trạng đông đúc nên chuyện không có chỗ ngồi và đứng chen chúc là điều khó tránh. Mà đứng cũng không lâu lắm đâu nên cũng không thành vấn đề.<br />
<br />
<b>2. Ai thích rẻ thì đi Tuk tuk</b>, thằng này ma lanh lắm, nó toàn hét giá trên trời và kiểu nào trả giá cũng hớ, gặp ai hiền thì chạy an toàn vui vẻ, nhưng ngay mấy thánh thích đua xe và đang tức giận gì đó không biết thì ôi thôi, bạn sẽ có cơ hội chơi cảm giác mạnh giữa đường phố Bangkok đầy những xe lớn. Em thì được mỗi cái lì và liều, cứ tự nhủ lòng "mình mà chết thì nó cũng chết nên thôi, YOLO! - kinh nghiệm trả giá tuk tuk : cứ trả thấp hơn 2/3 giá tiền, nhẹ tay thì trả nửa giá. (Trường hợp em là thanh niên cứng rồi nên toàn trả 2/3 giá. Lâu lâu cũng gặp vài thằng <strike>khốn nạn </strike>chửi vào mặt nhưng kệ, nó chửi tiếng Thái, em không hiểu thì coi như nó đang bắn rap hihi<br />
<br />
<b>3. Taxi</b> : đi taxi thì đừng dại thỏa thuận giá bằng miệng với nó, báo điểm đến, chui vào xe và yêu cầu bật đồng hồ km lên thôi. Nếu là trong tình trạng giờ cao điểm thì tránh xa thằng taxi ra vì cứ dừng xe 2 phút nó charge phí vài BAHT - bạn đâu muốn tốn tiền mua thời gian rảnh :D<br />
<br />
<b><u>Khách sạn :</u></b><br />
<b><u><br /></u></b>
Nên book online cho rẻ, 1 là dùng agoda nếu có thẻ tín dụng, không thì book qua email với khách sạn. Lưu ý, Thái khó ăn gian phòng (ở nhét) như bên Việt Nam lắm nên tốt nhất đừng ăn gian để tránh bỡ ngỡ. Em đã từng ở 3 khu : Chatuchak, Khao San và Silom, mỗi lần ở 1 đẳng cấp khác nhau. Khách sạn ở Chatuchak thì em không còn nhớ gì về nó vì đi lâu quá rồi nên thôi cáo lỗi em cho qua (em chỉ nhớ gần chỗ em ở có quán bán đồ tây ngon cực kì)<br />
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjZXgRAsIsr9mKy1uPVmWbrYWR-Al_TevXEwsStqTLrYxjhlMpo9EhKGKIS6FhL2tjmhaX2X_g08wnZ5FMx3fdwbMKVQMaXMQmoZVB9reWbiNOjv4rFhsH-_We9t0g3gwJfIJLCC8HZLn4w/s1600/DSCF8465.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjZXgRAsIsr9mKy1uPVmWbrYWR-Al_TevXEwsStqTLrYxjhlMpo9EhKGKIS6FhL2tjmhaX2X_g08wnZ5FMx3fdwbMKVQMaXMQmoZVB9reWbiNOjv4rFhsH-_We9t0g3gwJfIJLCC8HZLn4w/s1600/DSCF8465.JPG" height="400" width="300" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">menu của quán dó, dễ thương hen. Ai nhìn mà đoán được quán này ở đâu thì mách nước cho em nha <3</td></tr>
</tbody></table>
Thôi quay về vần đề chính là 3 khách sạn em thích :<br />
<div>
<br /></div>
<div>
<span style="color: blue;"><b>Khu Khao San</b> </span>: Bạn nào thích ở giá rẻ thì cứ vào phố Tây Balo này tìm chỗ ở.</div>
<div>
<br /></div>
<div>
<b>1. Roof View Place ( 2 sao) </b>: cách đường Khaosan 5 phút đi bộ (nếu biết đường tắt, và đường tắt thì hỏi người dân), 15 - 20 phút nếu đi theo chỉ dẫn của bản đồ khách sạn cung cấp. Nhân viên nhiệt tình, dễ tính, phục vụ rất tốt. Phòng 2 người ở đây sạch sẽ, máy lạnh mát rượi, wifi mạnh, bao ăn sáng luôn mỗi tội hơi nhỏ. (Ăn sáng có món như cari ngon lắm hê hê). Không thích ăn ở khách sạn thì ra ngoài là đầy rẫy chỗ bán đồ ăn, không lo đói. </div>
<div>
<div>
1 đêm cho phòng double bed khoảng 500k (tính ra ở 2 người thì 1 người có 250k/đêm thôi, quá được)</div>
<div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjEXFp4zDkU6IHgT5qIIMJ8zni68QqPjA2zTHFR_GDpI_m9uWuumsjSV83HNcyHeLJzKfaqwGarYZZCBWX0pcNzkCpTC23h5xJUaq6498Bqqx0hgWLyA9r2QkD5Bqr58u8ub5knXEw8z9Pm/s1600/5.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjEXFp4zDkU6IHgT5qIIMJ8zni68QqPjA2zTHFR_GDpI_m9uWuumsjSV83HNcyHeLJzKfaqwGarYZZCBWX0pcNzkCpTC23h5xJUaq6498Bqqx0hgWLyA9r2QkD5Bqr58u8ub5knXEw8z9Pm/s1600/5.jpg" height="400" width="265" /></a></div>
<br /></div>
<div>
<div>
<b>2. 3Howw Hostel :</b> khách sạn này là 1 dạng Dorm - kiểu phòng tập thể. Ấn tượng đầu tiên khi mở cửa bước vào đây là nó thơm mùi rất dễ chịu. Được thiết kế dễ thương, phòng ốc sạch đẹp, nhân viên siêu thân thiện và nhiệt tình. Có tủ riêng để cất giữ đồ nên không lo mất mát. Ngoài ra còn có phòng sinh hoạt chung và bếp nữa. Em thích chỗ này cực kì!!! Ở đây cũng gần với Roof View nên em khỏi nói xung quanh thế nào nhé.</div>
<div>
1 đêm ở đây trong phòng tập thể 10 người là tầm 220k gồm ăn sáng. </div>
<div>
</div>
<div>
<br />
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhmPKfaCn1gtzBWHl-9Z6j3aEcirJo-By4E1PqbiJ2GqogbaBanEu2gC6NP3wGGKIRTjne1kF1DjAJtXbuE611ooSctvKvAmiv060IeLcRB4p8QSwLMtsTwARcGByME6FUresq7MloYAX6e/s1600/393553_14062817190020080085_800x600.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhmPKfaCn1gtzBWHl-9Z6j3aEcirJo-By4E1PqbiJ2GqogbaBanEu2gC6NP3wGGKIRTjne1kF1DjAJtXbuE611ooSctvKvAmiv060IeLcRB4p8QSwLMtsTwARcGByME6FUresq7MloYAX6e/s1600/393553_14062817190020080085_800x600.jpg" height="298" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">bên ngoài của khách sạn (hình chỉa trên agoda)</td></tr>
</tbody></table>
<b style="color: blue;">Khu Silom : </b>Vì đây là khu trung tâm của Bangkok nên khách sạn giá khá chát. Bạn thích đi nghỉ dưỡng chăn ấm nệm êm hãy chui vào đây.<br />
<br />
Khách sạn em ở là Bandara Suite (4 sao). Vì là phòng suite nên đầy đủ tiện nghi là điều miễn bàn cãi. Phòng em có cả bếp riêng, phòng ngủ, phòng khách, nhà tắm siêu đẹp và view nhìn thẳng ra thành phố. Trong khách sạn có hồ bơi, bar và phòng làm việc chung có phòng họp riêng nói chung đã lắm lắm. Ăn sáng buffet cũng khá ngon. Ra khỏi khách sạn quẹo trái, đi bộ khoảng 15 phút sẽ ra được Silom Road với cơ số các hàng ăn uống, chợ đêm, trạm skyline và khu đèn đỏ Patpong cũng gần đó. Ồn ào náo nhiệt cũng vui. À, trên đường đi từ khách sạn ra Silom Road có 1 shop bán đồ thiết kế nhỏ nhỏ xinh xinh bán đồ đẹp lắm, cô chủ trẻ măng thân thiện, sẵn sàng giảm giá cho bạn nếu thấy bạn dễ thương. Tuy nhiên shop chỉ mở cửa từ thứ 2 đến thứ 6 à.<br />
Giá 1 đêm là $100 USD :"> khá mắc nhưng mà ở đáng tiền lắm hí hí.<br />
<br />
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhaKyT64NZM_64k_rfhzietz0ZSpT0N4kRMZjBYnGMcbsFpBl38uvuqIr5sm5PoaYOhrdwvPoqbmDw_0Uvu1Gn1JXW1ZQrTGVMyPt4Q_8nm5TlWrpQqCYNvWmz23IDelpNFatXrIcMWlLJc/s1600/2339868_12_b.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhaKyT64NZM_64k_rfhzietz0ZSpT0N4kRMZjBYnGMcbsFpBl38uvuqIr5sm5PoaYOhrdwvPoqbmDw_0Uvu1Gn1JXW1ZQrTGVMyPt4Q_8nm5TlWrpQqCYNvWmz23IDelpNFatXrIcMWlLJc/s1600/2339868_12_b.jpg" height="400" width="266" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">bên ngoài Bandara (chôm hình từ google)</td></tr>
</tbody></table>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<br />
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEji82zoFyV49WAr8ETpBkKg1k_rqONt-EAcr8zCFx-FnpQ4NkBmZ-uFAPUDSGsGc2ALWm6Vv_qYGFsArW0tcym4SBrR4CJgHbkc2SwgLGpsqX2jRhlQA4P_O3QOHlJnz3IdWhT2eb_aM0_S/s1600/IMG_20140801_145229.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEji82zoFyV49WAr8ETpBkKg1k_rqONt-EAcr8zCFx-FnpQ4NkBmZ-uFAPUDSGsGc2ALWm6Vv_qYGFsArW0tcym4SBrR4CJgHbkc2SwgLGpsqX2jRhlQA4P_O3QOHlJnz3IdWhT2eb_aM0_S/s1600/IMG_20140801_145229.jpg" height="400" width="300" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Bình hoa cắm siêu đẹp ở sảnh</td></tr>
</tbody></table>
<br />
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifn5Mf6Vs9Nta04Qm8K3RZKR9zJSkcIMAtoOpXUfGA4AnZK5dGa_V1TBJ33bimHyhVcllxt9VudCE2tti2a_VIGz5OFoDaTfxh0WKVkofiBSas2t6jI3n8PhmaNfMtGk7ZDrMIO2BkrIIi/s1600/IMG_20140801_151019.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEifn5Mf6Vs9Nta04Qm8K3RZKR9zJSkcIMAtoOpXUfGA4AnZK5dGa_V1TBJ33bimHyhVcllxt9VudCE2tti2a_VIGz5OFoDaTfxh0WKVkofiBSas2t6jI3n8PhmaNfMtGk7ZDrMIO2BkrIIi/s1600/IMG_20140801_151019.jpg" height="240" width="320" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">bếp trong phòng em, có microwave, chén dĩa muỗng nĩa luôn.</td></tr>
</tbody></table>
<br />
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjIayGgAtjX3urxEyoHb8d4x2h3SSRXNe5sXK5sY6aL6QFcyuKPCFxHNeZ0V7UShFa20-Pa3oITPSL7fNheOQoEFL60IaSbRoPdr3YWiZpyBlCwvLDerRbNSWqyInAJJWvZHHGSpSQM6-iI/s1600/IMG_20140801_151030.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjIayGgAtjX3urxEyoHb8d4x2h3SSRXNe5sXK5sY6aL6QFcyuKPCFxHNeZ0V7UShFa20-Pa3oITPSL7fNheOQoEFL60IaSbRoPdr3YWiZpyBlCwvLDerRbNSWqyInAJJWvZHHGSpSQM6-iI/s1600/IMG_20140801_151030.jpg" height="300" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">phòng khách</td></tr>
</tbody></table>
<br />
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjDydRu-ERA8tsiPp6Jm7-hpk04JN6kPIxvCsXzgHZlmlVZGBSUuKoA3tiRnEAJIhD4Jd9q95PGliAANjr6W00IkSoNk1PNX5kK7NyhsQLyXw91y54v_SJPA298gsQDGkdI0at2U-tRYtVT/s1600/IMG_20140801_151042.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjDydRu-ERA8tsiPp6Jm7-hpk04JN6kPIxvCsXzgHZlmlVZGBSUuKoA3tiRnEAJIhD4Jd9q95PGliAANjr6W00IkSoNk1PNX5kK7NyhsQLyXw91y54v_SJPA298gsQDGkdI0at2U-tRYtVT/s1600/IMG_20140801_151042.jpg" height="300" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Bếp</td></tr>
</tbody></table>
<br />
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEguZO9XldYGpRMXOFDpgu-_fy21irvBbAdZ4jlN0flTzkXQ3Vkzezr6Izi4OiYLK_LaPLynRVfJq1rB-isu9wtWrK1tpKz6LutKIgNA557WnT8xTLxfqTP3SAQzm2IGCwSvjB6_icmp-eqP/s1600/IMG_20140801_151153.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEguZO9XldYGpRMXOFDpgu-_fy21irvBbAdZ4jlN0flTzkXQ3Vkzezr6Izi4OiYLK_LaPLynRVfJq1rB-isu9wtWrK1tpKz6LutKIgNA557WnT8xTLxfqTP3SAQzm2IGCwSvjB6_icmp-eqP/s1600/IMG_20140801_151153.jpg" height="300" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">view từ tầng 21</td></tr>
</tbody></table>
<u><b>Ăn uống :</b></u></div>
<div>
<u><b><br /></b></u></div>
<div>
Bangkok bán đồ ăn rẻ mà cực ngon, em lại nghiện thức ăn đường phố nên sẽ không recommend nhà hàng nào hết, chỉ đưa ra vài món PHẢI THỬ khi đến BKK thôi. (<span style="font-size: 13px; text-align: center;">Hình ảnh đa số em thảo mai lấy trên google. Thực tế nó không sang chảnh vậy đâu, có điều do em quá tham ăn nên lần nao cũng quên chụp hình :">)</span></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<b>1. Thịt nướng (Satay)</b> (10 BAHT/xiên) : thịt heo nướng sẽ chẳng trở nên đặc biệt nếu thiếu nước sốt chua ngọt cay đặc biệt. Chắc chắn ăn 1 xiên thì không thể nào dừng lại. 4 ngày ở Thái, em đã tốn 200 BAHT cho mỗi món này.</div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjPorSfcDQRQ03IXbYpttvUcIyVCkQYPGC6kazzZsx6yjjPbrhVjYpThyphenhyphenKsFeZlRuBc_Ay0B93W9IZqXZDxKP6WqVGKPN2TZtf39X_B6O4aK2Et5egTMrKhvv5Cqoy6-vHvC8Yj-J4clT28/s1600/che-bien-satay-thit-nuong-kieu-thai-7989fd.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjPorSfcDQRQ03IXbYpttvUcIyVCkQYPGC6kazzZsx6yjjPbrhVjYpThyphenhyphenKsFeZlRuBc_Ay0B93W9IZqXZDxKP6WqVGKPN2TZtf39X_B6O4aK2Et5egTMrKhvv5Cqoy6-vHvC8Yj-J4clT28/s1600/che-bien-satay-thit-nuong-kieu-thai-7989fd.jpg" height="285" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">ghét thế. mấy lần đi ham ăn quá ăn hết quên chụp hình. Lên google nó cho ra cái này nhìn không đường phố gì hết</td></tr>
</tbody></table>
<div>
<b>2. Kem millo</b> (18 BAHT/hộp) : Việt Nam mà có món này chắc em sớm béo núc. </div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgHubukB41DSbj9-w0Pan-ggl1BmG6MkAqgL0Vn1PhubR1aK33M2T_HZDBWDG6_Ti7mUqIEVs0bM_tu8GfgOGG6GumGsHetrr-lRUI_tn-9wGianiiQo90QUOpfggKq1cYLiIYFG1VTzwl7/s1600/milo_jpg.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgHubukB41DSbj9-w0Pan-ggl1BmG6MkAqgL0Vn1PhubR1aK33M2T_HZDBWDG6_Ti7mUqIEVs0bM_tu8GfgOGG6GumGsHetrr-lRUI_tn-9wGianiiQo90QUOpfggKq1cYLiIYFG1VTzwl7/s1600/milo_jpg.jpg" height="266" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div>
<div style="text-align: center;">
<b>3. Prata</b> (10baht/cái) : làm từ trứng tráng mỏng có bơ thơm ơi là thơm, rưới thêm sữa tươi béo béo. Muốn có nhân thì bảo người bán cho thêm chuối vào. Cắn ngay 1 miếng Prata nóng, lập tức vị giác sẽ được đánh thức bởi vị ngọt và béo chạm vào đầu lưỡi rồi lan ra khắp miệng trong khi mùi thơm ngào ngạt tìm đường xộc vào mũi.Có thể tìm thấy món này trên khắp mọi nẻo đường ở Thái. </div>
<div style="text-align: center;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiRSs4Q657MXng8w3qGaTEBshxdUi0Dy3RcHey58urlZXHyxYT-y6uU0fEsFyxb19UhFu4uVm_-mzf4HQzEitrwcC7HWKBt7X_X1sR0gyRDcfw2GG970Hu4TpRaJO45jzcsZ__CppOYQSzh/s1600/DSCF8543.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiRSs4Q657MXng8w3qGaTEBshxdUi0Dy3RcHey58urlZXHyxYT-y6uU0fEsFyxb19UhFu4uVm_-mzf4HQzEitrwcC7HWKBt7X_X1sR0gyRDcfw2GG970Hu4TpRaJO45jzcsZ__CppOYQSzh/s1600/DSCF8543.JPG" height="300" width="400" /></a></div>
<span id="goog_744146718"></span><span id="goog_744146719"></span>em mua cái này ở Ayutha nè</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<b>4. Tom Yum Goong </b>: trời ơi ở Việt Nam toàn kiếm mua mì Tom Yum chua cay ăn nên qua Thái em quyết tâm phải thử cho được món Tom Yum này. Quả thiệt không phụ lòng mong mỏi, em vô quán nào ăn Tom Yum cũng không thể nào ngừng húp xì xụp, rũ bỏ hình tượng sang chảnh mà ăn tới tấp. Giờ ngồi viết review mà còn nuốt nước bọt ực ực. Khổ thân :'(</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg_CMOPK5zi25DYLvJpNclZGBgyV-q6QO8f_ZXSJ-ccwfKPRgKDetsOBP2xS_vbHQ4LOiRJxD3HFK330ukeTzY9uMcOLlpnTPkUHOI2uRFqwjTlY992Ntwyd83XSmZQwD8llPqN2pGQimji/s1600/tomyum.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg_CMOPK5zi25DYLvJpNclZGBgyV-q6QO8f_ZXSJ-ccwfKPRgKDetsOBP2xS_vbHQ4LOiRJxD3HFK330ukeTzY9uMcOLlpnTPkUHOI2uRFqwjTlY992Ntwyd83XSmZQwD8llPqN2pGQimji/s1600/tomyum.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<br />
<br />
<b>5. Red Curry và Green Curry : </b>ở Thái thì cà ri được chia làm 3 loại : xanh, đỏ và vàng. Màu vàng em thấy nó cũng giống cà ri VN nên không thích lắm. Bị cuồng 2 loại còn lại lắm lắm lắm lắm lắm. Cà ri xanh béo ngậy nên hơi ngấy, ai không ăn béo được thì nên cân nhắc. còn cà ri đỏ thì cay cay ngon tê tái ạ.<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhKDcnFrifLZBaXw79Ym6tARTtkNFJr7FfcF_eC_AJLt2FxtH1F9eoWGdSnu8gmsUsyz5nT34dkIWkbgnlTZRfnuCDXlTFURR89POWGMbxtajqzDO-YSlXz8W2Qgs4-DxwphhU6kKFKCKOh/s1600/red+curry.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhKDcnFrifLZBaXw79Ym6tARTtkNFJr7FfcF_eC_AJLt2FxtH1F9eoWGdSnu8gmsUsyz5nT34dkIWkbgnlTZRfnuCDXlTFURR89POWGMbxtajqzDO-YSlXz8W2Qgs4-DxwphhU6kKFKCKOh/s1600/red+curry.jpg" height="338" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgkCIKQAvJHk6ZMoZFUX8Dwrpv1JZSWwne8yghlrkkNxXNa7srNUpTF_cGTjEMGJUEq6EjmPb79RfsDRfQsQWksQh2BP9JniD2wEb-mAcT4_RhoDWzwBw6JFux01AqehA5JH1WK2aGjjZbL/s1600/green+curry.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgkCIKQAvJHk6ZMoZFUX8Dwrpv1JZSWwne8yghlrkkNxXNa7srNUpTF_cGTjEMGJUEq6EjmPb79RfsDRfQsQWksQh2BP9JniD2wEb-mAcT4_RhoDWzwBw6JFux01AqehA5JH1WK2aGjjZbL/s1600/green+curry.jpg" height="267" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<b>6. Pad Thai</b> (15 - 25 baht/phần) : Có thể nói nếu đi Thái mà chưa thử qua món này thì nghĩa là bạn chưa đến Thái. Thiệt ra thì lần đầu em ăn nó là trong một nhà hàng buffet ở Cambodia, thấy người ta xào xào sợi phở to rồi bỏ giá, hẹ và các thể loại topping vào rồi nặn ít nước cốt chanh lên trên. Cái vị chua chua mặn mặn cả cay cay nó quyện vào nhau cho ra một cái vị ngon không lời nào tả nổi. Cho nên lúc đi Thái, em đã quyết tâm phải ăn bằng được Pad Thai trên quê hương của nó và sau 1 năm gặp lại thì đúng là không phụ nỗi nhớ mong của em :) Pad Thai ở đất Thái vừa rẻ vừa ngon nghẹn ngào.</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjzGc43KJ9T-50EdE5yFM3pWxhbTXcACpVfn0a0XQihSzbNDZPctC4njsxh-DUQBdTXSrdAC6mCEYeMqzNeCZv7wgfPmW-2Hax7mq3RBAOhJ4t-wBg5e4-UwfQTjv620FP1MOx0icsPOhlt/s1600/pad+thai.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjzGc43KJ9T-50EdE5yFM3pWxhbTXcACpVfn0a0XQihSzbNDZPctC4njsxh-DUQBdTXSrdAC6mCEYeMqzNeCZv7wgfPmW-2Hax7mq3RBAOhJ4t-wBg5e4-UwfQTjv620FP1MOx0icsPOhlt/s1600/pad+thai.jpg" height="300" width="400" /></a></div>
<br />
<br />
Hết phần 1 rồi đó. Từ từ em quởn lại post tiếp phần 2 : các địa chỉ shopping, nơi đi chơi bên Thái nha.<br />
<br />
Chào thân ái <3<br />
<br /></div>
</div>
</div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-6361582607810441192014-12-05T00:40:00.000-08:002017-01-23T02:16:05.884-08:00MẮC KẸT<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhdq4Ey64zAFVJqw6tNON-Aqvs4GvGO0mlVjX2U3OVozer4XLZjLRlX4Kgs6790XTPjAd1x0MucsLfXffH6bg_i-CIn5VNVg_d8omENlPvgXOPHVZazBXojBAaAVSVOLkq-5IQtcAhxk6R6/s1600/IMG_3988.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhdq4Ey64zAFVJqw6tNON-Aqvs4GvGO0mlVjX2U3OVozer4XLZjLRlX4Kgs6790XTPjAd1x0MucsLfXffH6bg_i-CIn5VNVg_d8omENlPvgXOPHVZazBXojBAaAVSVOLkq-5IQtcAhxk6R6/s640/IMG_3988.JPG" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
Đó giờ chạy con bé Cup Red, đâu được chui xuống hầm Vincom B gửi xe. Hôm nay con bị bệnh, phải lấy Future nên lần đầu tiên được xuống đó.<br />
<a name='more'></a><br />
Sau khi chạy vòng vèo qua 8 chục ngàn cái cua thì tìm được chỗ để nhét em nó vào và lon ton kiếm đường ra, thấy cái bảng để chữ EXIT kèm cánh cửa, hân hoan phấn khởi đẩy cửa tự tin bước vào, nhìn thấy cái cầu thang. Chắc mẩm là đúng đường nên tung tăng leo lên. Bảng tầng B5 hiện ra, lại thêm 1 cái cầu thang khác mà ko thấy thang máy đâu, vẫn ngây thơ ngờ nghệch bò tiếp 1 tầng nữa, vừa bò vừa chửi "đệt! Sao chỗ lớn vậy mà ko làm thang máy dẫn xuống hầm cho người ta nhờ!" B4 hiện ra. Lại leo lên B3 và thấy bên tay chỗ đáng lẽ là cái cửa thì đã bị lấy gạch lấp bít lại, còn bên tay trái là một cái gì đó đang được xây dỡ. Bắt đầu đánh hơi đc có cái gì sai sai ở đây, bò ngược xuống B4, kéo cửa thì mở không ra được, hơi hoảng lại dội ngược xuống B5, vẫn không mở được. Văng xuống B6 thì thật sự tá hỏa khi cửa mở không được. Lúc này mới nhớ ra khi nãy mở cửa là ấn vào khóa, đây là cửa một chiều. Mà trong hầm xe thì đập cửa ai nghe, hơn nữa lại cách âm chắc gào tới sáng, điện thoại lại mất sóng và thế là ý thức được mình đang mắc kẹt trong tầng hầm của 1 cái trung tâm thương mại, MỘT MÌNH<br />
<div>
<br />
Bạn có biêt cảm giác của việc ở một mình trong một không gian hẹp tứ bề mà sâu hun hút không ? Kiểu lạnh lẽo và rợn lắm với viễn cảnh sẽ ra sao nếu không có ai tình cờ mở cửa vào đây. Mà này tầng hầm, cửa này lại là cửa thoát hiểm thì khi không ai lại điên đâm đầu vào như mình. Cho là có thì biết là người ta sẽ mở cửa tầng nào ra. Nhưng mà rồi cũng tự nhủ mình giờ có đứng đây sợ thì cũng chả làm được gì. Cứ leo lên tiếp tầng cao nhất xem nó dẫn tới đâu. Nghĩ thế nên bắt đầu thẳng phía trên mà đi. Lại băng qua các khúc gấp vừa nãy mới đi qua. Ngang B4 nghe tiếng khoan cắt, tiếng búa nện tường rầm rầm mình đã nghĩ “ừ nếu trên cùng là 1 cánh cửa khóa lại, mình sẽ trở xuống tầng này, biết đâu bên trong lớp vải bạt ngăn cách khung cửa đã bị tháo ra với cầu thang này lại có người trong đấy, sẽ nhờ giúp đỡ. An tâm được phần nào, mình tiếp tục hướng lên trời mà đi. Hết B1, cánh cửa hợp kim xám xịt lạnh lẽo cũng biến mất hoàn toàn, thay vào đó là những mảng tưởng kín bưng bít. Cơ thể mỡ màng mèo lười lâu ngày ít vận động bắt đầu thở dốc và toan mệt, nhưng lòng vẫn tự nhủ phải đi xem trên kia có lối thoát không. Các dãy cầu thang nối tiếp cầu thang đột nhiên bị chặn lại bởi 1 cánh cửa, phía trên cánh cửa là tấm bảng “Lối ra công viên Chi Lăng”, mình mừng rỡ đẩy cửa nhưng nó chỉ vừa chệch ra khỏi mắt khóa đủ để ánh sáng đậm đặc hắt vào một ít thì còi đã hú inh ỏi. Giật mình, mình buông tay, cánh cửa đóng sập lại vị trí ban đầu. Chẳng cần suy nghĩ, quyết tâm lên cao trào mình đẩy cửa lần nữa và lách ra ngoài mặc kệ tiếng còi. Cô bán bánh trước cổng phụ nhìn mình ngỡ ngàng kiểu “ con này làm quái gì mà chui từ đó ra vậy trời” <br />
<br />
Dù sao thì cũng cám ơn Vincom B đã tạo điều kiện cho mình tập thể dục <br />
Qua câu chuyện ngày hôm nay, em rút ra được 1 kinh nghiệm : phải đề phòng đám cửa 1 chiều <br />
<br /></div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-9793520031163381992014-12-01T00:45:00.002-08:002015-04-03T11:48:01.683-07:00Talking to Eleanor - Kim cương và hột bẹt<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiSdLlYvF_5buJRCYIcOfgZZ8hJncZqwf7rSEuPIzHYOOF32SZdKVMcRDpKN998bxL6ixcFSM5ZuMDjxIafugb2VqPhA6636A6o8mKUhU38zpQUw7tgXJEMGBb2q7RvhtHazjb_v0M3Ktg/s1600/large-5198.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiSdLlYvF_5buJRCYIcOfgZZ8hJncZqwf7rSEuPIzHYOOF32SZdKVMcRDpKN998bxL6ixcFSM5ZuMDjxIafugb2VqPhA6636A6o8mKUhU38zpQUw7tgXJEMGBb2q7RvhtHazjb_v0M3Ktg/s1600/large-5198.jpg" height="400" width="400" /></a></div>
<span style="color: red;"><br /></span>
<span style="color: red;">Mình và người cũ đã chia tay. Mình còn tình cảm với người đó nhiều lắmTrước đây 2 đứa không biết đã tái hợp bao nhiều lần rồi, tất cả cũng do người đó lăng nhăng dù người ta bảo yêu mình lắm lắm. Lần chia tay cuối cùng mình đã quyết tâm làm căng, nhưng thật sự là giờ mình muốn buông xuôi tha thứ để lại trở về bên người ta quá. Mình phải làm sao ? Có nên tha thứ không ?</span><br />
<a name='more'></a><br />
Đa số các mối quan hệ yêu đương thường bắt đầu bằng việc cả 2 ngon ngọt với nhau và kết thúc khi một trong 2 người phản bội :D<br />
<br />
Tất nhiên là con người sẽ không tránh khỏi những phút yếu lòng và say nắng một ai đó. Nhưng say rồi thì sẽ tỉnh. Còn người ta quyết định không muôn tỉnh thì đó là khi tình cảm đã không còn. Có chăng hậu chia tay họ cứ níu kéo bám lấy bạn và rồi vẫn chứng nào tật đó là do bản chất người ấy quá tham lam. Hoa Hồng đẹp, nhưng Oải Hương thì thơm còn Mẫu Đơn thì quý phái. Không biết nên chọn cái nào bỏ cái nào thôi thì gom hết lại làm một bó. Chấp nhận quay lại nghĩa là bạn đồng ý việc mình cũng chỉ là 1 loại hoa trong nguyên cái bình hoa của người đó thôi. Liệu bạn có bao nhiêu "bình thuốc cứu" của phù thủy để tái tạo lại trái tim sau mỗi lần tan nát ?<br />
<br />
Con người có nhiều hướng để phát triển bản thân. Nhưng chung quy thì chỉ có 2 kiểu : Kim cương và hột bẹt. Vậy bạn muốn được như kim cương đắt giá, người ta phải nâng niu khi được sở hữu bạn, hay muốn làm mình tuột giá như hột bẹt, có ít tiền là mua được cả nắm ? Lựa chọn cái nào là quyền của bạn :)<br />
<br />
Kiêu hãnh lên để người ta cảm thấy tiếc vì đã đánh mất mình, được không ?<br />
______________________<br />
<br />
Gửi cho mình câu hỏi của bạn ở đây nhé :)<br />
https://docs.google.com/forms/d/1S2vZbWxz7rT04dTEgLeACdIvyLHzcM30IAjko9767t0/viewformXNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-89326247521882514592014-11-24T20:01:00.001-08:002015-04-03T11:50:03.009-07:00Ai là người bảo vệ thật sự ?<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiyMViBX9ikavZ7LiG3u05L1rJy7glauKDRk3idYMeKBcHMj8IGtKdaGm9QNElU9mByWuKbNT2p7YZMnHNiD699g48ccseAHnrQp9gzJar4mjeYrhxFPLacr4gpOZeQ1JMk3qVr64eskQQm/s1600/s.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiyMViBX9ikavZ7LiG3u05L1rJy7glauKDRk3idYMeKBcHMj8IGtKdaGm9QNElU9mByWuKbNT2p7YZMnHNiD699g48ccseAHnrQp9gzJar4mjeYrhxFPLacr4gpOZeQ1JMk3qVr64eskQQm/s1600/s.jpg" height="640" width="640" /></a></div>
<br />
<div>
Nãy nói chuyện với thằng bạn người Pháp, về việc con trai thích làm anh hùng. Theo quan điểm của nó, con trai thích quen những người con gái yếu đuối để họ được bảo vệ người yêu của mình. Và mìnhem bận xem phim nên không cãi lộn nhiều. Giờ thì em trình bày quan điểm của mình<br />
<a name='more'></a></div>
Cổ tích Việt Nam có truyện về 2 món ăn cho heo rất thú vị. Tấm và Cám là 2 chị em. Cơ bản thì Tấm ngoan hiền, tốt bụng. Cám tham lam, làm biếng, hay ganh ghét. Nhân vật khác không thể thiếu là dì ghẻ thủ đoạn. Chung quy lại cuối cùng thì cô gái tốt tính nhất nhà cũng cưới Hoảng Tử và vào cung bắt đầu cuộc đời dệt lụa. Kể từ đó không thấy ai nhắc nhở gì tới Hoàng Tử nữa, cho tới khi Tấm nhiều lần bị má con Cám hại chết đi sống lại, mới lại thấy ổng xuất hiện buồn bã vì "nhớ vợ". Mà đã vậy thì chớ, vợ chết chưa bao lâu lại rước con em vợ về ở chung. Vâng!!! Anh rất biết cách bảo vệ vợ và quá ư là chung thủy. hihi. Mãi về sau, con Tấm bị hại dữ quá, nghĩ sao từ người đẹp mà bị làm cho biến thành con chim, cây phơi đồ, khung cưởi rồi cuối cùng thành trái cây @_@ Lỡ mà bà lão không xuất hiện thỉnh (đúng là thỉnh mà tại má này chảnh chó, đọc thần chú mới rơi xuống bị của bà lão) bả về nhà thì chắc kiếp cuối là làm trái thị thúi và rụng bẹp xuống đất. Tức nước vỡ bờ, kì này chắc Diêm Vương dặn hết mạng rồi chết nữa là game over nên Tấm mới lên kế hoạch tự báo thù. Hơi ác nhưng ai mượn 2 má con bà kia giết người ta tận mấy lần liên tiếp. Còn Hoàng Tử, biết vợ mình chết rồi, cái đi công du vui chơi gì đó, thấy trầu người ta têm đẹp, coi mặt thấy gái cũng đẹp nhận nên bừa vợ cũ của mình rồi bắt về cung luôn. Thành ra anh giải thích cho em xem là anh bảo vệ cô gái yếu đuối ngày nào hay bỏ mặc họ mà theo thú vui của anh ? Và người bảo vệ thật sự ở đây là anh hay cô gái đó ?<br />
<br />
Cho nên qua câu truyện trên, mình vẫn giữ nguyên suy nghĩ là làm gái ngoan chán lắm. Vừa dễ bị hại vừa mang tiếng ngu. Em sẽ chọn được nguy hiểm theo cách riêng nha. Mà người ta nói, loại con gái biết suy nghĩ thì đòi người yêu cao lắm này nọ nên ế. Không!! Không!!! Em chả dám đòi hỏi trai hoàn hảo. Chỉ cần anh đó chịu đựng được em thôi :)) Và chuyện này có nhiều người thử mà không ai chịu nổi nên bỏ của chạy lấy người roài :))<br />
<br />
Chương trình "Trải lòng đêm phia" của đài truyền hình "Não của Ellie" xin được phép tạm dừng tại đây.Mọi thắc mắc xin liên hệ hộp thư hoặc phần comment bên dưới. Chân thành cám ơn sự quan tâm của quý vị và các bạn. Thân ái, chào tạm biệt.<br />
<div class="text_exposed_show" style="background-color: white; color: #141823; display: inline; font-family: Helvetica, Arial, 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 14px; line-height: 19.3199996948242px;">
</div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-71373936547481964522014-11-11T07:24:00.003-08:002015-04-03T11:51:58.156-07:00THE GREAT GASBY <div>
Đây không phải là review phim, mà chỉ là cảm xúc của em sau khi coi bộ phim tuyệt vời này.<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiuWHkzOR6XPVzouZ6T6BLvQXjWmYQSdNGU2YSfvsKV380IGwQxV6QI4Di1wNdYqBMv4c2gkNczPZpDxnwtiXTKI53icHPYEh6DFxCQ7YNETAP-qJUdG5jvUomNkDscToYa8x30vjO4sxRc/s1600/The-Great-Gatsby-2013-Movie-Poster.jpeg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiuWHkzOR6XPVzouZ6T6BLvQXjWmYQSdNGU2YSfvsKV380IGwQxV6QI4Di1wNdYqBMv4c2gkNczPZpDxnwtiXTKI53icHPYEh6DFxCQ7YNETAP-qJUdG5jvUomNkDscToYa8x30vjO4sxRc/s640/The-Great-Gatsby-2013-Movie-Poster.jpeg" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
</div>
Phim Mỹ đó giờ mình coi đa số có 3 kiểu : 1 là tưng tửng, điên điên như HIMYM, New Girl, hoặc hành động kiểu Revenge, Devious Maid, không thì lao vào nhau mà ngấu nghiến kiểu 50 shades of Grey sắp ra. (hihi). Nên nhiều khi tự hỏi "Mỹ mà làm phim lãng mạn kiểu Hàn thì nó ra cái quái gì. <br />
<br />
Hôm nay lạc hậu, mở "The Great Gatsby" coi tới tận giờ này (hơn 4h sáng) và cảm thấy thỏa mãn vì đã chọn đúng phím mà luyện. Ngoài chuyện được rửa mắt với thời trang lộng lẫy, cảnh quay siêu đẹp, cổ tích thì cốt truyện của phim cũng là một kiệt tác.<br />
<a name='more'></a><br />
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjTOrLPMqPpN88KYGyjN0XYBZQ39PPvglNNM1VfZnmLcBeOoASHvsAqnx7uTMmbm01A2frSSBWrWbo6zvMF8ch4W5RA1VyeoHPCABPZC4zj4sr6NriZnNchB2H1ehzC1txcvR79FHa2gXmi/s1600/great-gatsbeey.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em; text-align: center;"><img border="0" height="397" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjTOrLPMqPpN88KYGyjN0XYBZQ39PPvglNNM1VfZnmLcBeOoASHvsAqnx7uTMmbm01A2frSSBWrWbo6zvMF8ch4W5RA1VyeoHPCABPZC4zj4sr6NriZnNchB2H1ehzC1txcvR79FHa2gXmi/s400/great-gatsbeey.jpg" width="400" /></a><br />
<div>
<br />
Gatsby là một tay tài phiệt đáng thương. Chỉ vì yêu mà anh - một người xuất thân từ một gia đình nghèo mạt rệp, tay trắng đã cố công gầy dựng nên cả một cơ ngơi đồ sộ mà ai cũng mong muốn. Vì hi vọng một ngày nào đó, cô gái "Nhà-đối-diện" sẽ xiêm áo bước vào tham dự cùng anh mà đêm nào anh cũng tổ chức những bữa tiệc xa hoa bậc nhất NYC. Gã trai thượng lưu đó vào khoảnh khắc gặp lại cô gái mình đem lòng yêu 5 năm trời đã vứt hết cái phong cách lịch lãm của một quý ông mà cư xử như một đứa trẻ trước mặt cô. Tòa lâu đài lúc nào cũng sáng trưng ánh đèn ngày cô bước chân vào đã dần tắt ngóm, những bữa tiệc thượng lưu không có lấy một chỗ trống bởi quá nhiều người đến dự nay cũng bị dẹp bỏ khi hoàng tử tìm thấy lọ lem. Anh dành hết mọi thứ cho cô, nâng niu cô như thể giữ trong tay hạt pha lê dễ vỡ, anh muốn tìm lại 5 năm đã qua trong đời mình. Để rồi cuối cùng, những gì anh có được là sự vô tâm của người con gái vật chất kia, cái chết của chính mình và tiếng oan của người đời đổ lên đầu vào cái lúc anh nằm xuống với bao la là hoa anh thích xung quanh và gương mặt thanh thản. Họ buộc tội một con người tội nghiệp không còn khả năng đáp trả bảo vệ bản thân mình. <br />
<br />
Ngày đám tang của anh, chỉ có"bạn hiền" của anh là Nick lo lắng mọi việc, còn ngoài ra chẳng một ai ghé tới, những người anh từng cho là bạn, những người từng quen biết anh và ăn tiệc chùa của anh. Còn cô gái anh mất 5 năm để đợi, đã vô tình đụng chết nhân tình của chổng ả bằng con siêu xe của anh, sau đó vội vả bỏ trốn cùng chồng con và toàn bộ tài sản của họ. Đến cả gặp mặt anh lần cuối cùng không thèm đến. </div>
<div>
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7k6_Wn96mGb7ZrVKuraQVseCW3yB4OoTNF0hv_Fa8I5vupPq3BoJFY8vRbVGW9XgogqHlDLz4tuykiWs22bwxeA5RuZIH2e_f3upX4A9pRg8njJP1vTaZcLVDbIeE8piqJxjcvAXvWahR/s1600/url-1372470946_500x0.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><img border="0" height="286" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7k6_Wn96mGb7ZrVKuraQVseCW3yB4OoTNF0hv_Fa8I5vupPq3BoJFY8vRbVGW9XgogqHlDLz4tuykiWs22bwxeA5RuZIH2e_f3upX4A9pRg8njJP1vTaZcLVDbIeE8piqJxjcvAXvWahR/s400/url-1372470946_500x0.jpg" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">Quyến rũ chết người :'(</td></tr>
</tbody></table>
</div>
<div>
Thật ra, Gatsby vốn là một người nhìn xa trông rộng, anh đã phần nào đoán trước được kết quả của mình nếu yêu cô, nhưng rồi lý trí đã không thắng nổi trái tim, anh lao vào cô và chuốc lấy hậu quả. Thế nên có thể thấy yêu một người nào đó đến độ đem dâng cả trái tim - là thứ giữ mạng sống của mình cho họ thì sau cùng cái mà ta nhận lại sẽ là một nhúm máu. Làm gì cũng phải chừa đường lui và quan trọng, bạn không thể viết lại quá khứ, chỉ có thể sắp xếp mọi thứ ở hiện tại và thay đổi thì tương lai.<br />
<br />
Leonardo ở cái tuổi U40 rồi mà lên phim vẫn còn hot như thời làm Jack của Titanic. Anh đã thể hiện tròn vài của Jay Gatsby cũng như gột được hết nội tâm của nhân vật xuyên suốt bộ phim. Có điều, chắc số anh là số chết nước và chết vì gái anh ạ. Titanic thì vì nhường gái cái mảng gỗ mà chết ở sông băng, xung quanh chả có lấy một người thân ngoài con ghệ nằm chễm chệ trên bệ gỗ, rồi cuối cùng ẽm thả cho anh chìm xuống đại dương làm mỗi cho cá. Ở Gatsby thì cũng vì gái mà bị bắn chết ở hồ bơi (trong tình trạng còn đủ quần áo và body đẹp lắm).</div>
<div>
<br /></div>
<div>
Nói chung phim này hay, vừa có thời trang đẹp, vừa có thông điệp rõ ràng gửi đến người xem. Không uổng 1 đêm gần như thức trắng :"></div>
<div>
<br /></div>
<div>
XN</div>
<div>
<br /></div>
<div>
P/s : I do not own the pictures</div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-60727265442591668022014-11-03T04:21:00.000-08:002015-04-03T11:52:32.053-07:00Sài Gòn<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjG-_Lo9web3qmRLDOXcyYZ9iYrAP3zj9WGkBLJdXP9Z_m2YkaHmfD389NZr6bURFdMVjJLord-Rg2_jOPdSWSovSiEOsJsj11t8DbTZwqBLVWSRjMnBU64SEeQmjOYvgbwko0WH6XEY9Cx/s1600/saigon.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjG-_Lo9web3qmRLDOXcyYZ9iYrAP3zj9WGkBLJdXP9Z_m2YkaHmfD389NZr6bURFdMVjJLord-Rg2_jOPdSWSovSiEOsJsj11t8DbTZwqBLVWSRjMnBU64SEeQmjOYvgbwko0WH6XEY9Cx/s1600/saigon.JPG" height="640" width="464" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div>
Sài Gòn là một vùng đất kì diệu.</div>
<br />
Vào một ngày trời kéo đầy mây đen, hãy cầm balô lên, với tay lấy quyển sách đang đọc dỡ, dặm ít son cho môi chúm chím đỏ, kéo một đường kẻ cho mắt sắc nét và phóng xe ra quán quen Lúc này chỉ cần trời đổ một cơn mưa kớn là tầm 30 phút sau, bạn sẽ được đọc sách trong không gian trôi bềnh bồng, nơi mà mặt nước và bạn chỉ cách nhau bởi 1 lớp kiếng.<br />
<br />
Trường hợp không có mưa thì vẫn còn một không gian âm nhạc hay kinh điển vây lấy bạn. Thỉnh thoảng lại rời mắt khỏi trang sách, mỉm cười với anh bạn ngoại quốc tóc nâu đẹp trai bàn bên cạnh <br />
<br />
<a href="https://www.facebook.com/hashtag/lifeofa19girl?source=feed_text&story_id=4969747936921">#lifeofa19girl</a>XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-50499418095950106482014-10-22T02:51:00.000-07:002015-04-03T11:53:08.101-07:00Nàng tiên cá<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhFIVOmZBaDhtkyh8WHDKoYa4bjJ0WAoj_YnNKfG4U6ycNsgrewuBjXey4MVlEs3a5K5D92ot1f4FdxpWuVvRxvQZjvmN5u21ckxWq6DBMJNSoErX399Hwp_ztd-cvQYL__mWPFVgKOhJU/s1600/mermaid__goodbye__by_brandrificus-d51lnch.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhFIVOmZBaDhtkyh8WHDKoYa4bjJ0WAoj_YnNKfG4U6ycNsgrewuBjXey4MVlEs3a5K5D92ot1f4FdxpWuVvRxvQZjvmN5u21ckxWq6DBMJNSoErX399Hwp_ztd-cvQYL__mWPFVgKOhJU/s1600/mermaid__goodbye__by_brandrificus-d51lnch.jpg" height="400" width="393" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="font-size: 13px;">I do not own the picture</td></tr>
</tbody></table>
Em là Nàng Tiên Cá. Em đam mê nghệ thuật và trời phú cho một giọng hát cá tính chết người. Dù sinh ra là công chúa, nhưng em lại yêu tự do nên cứ tung tăng ngoài vùng biển bao la. Thăm thú nay đại dương này, mai vùng biển nọ. Ngày thì ngao du khám phá, đêm về lại cùng những người bạn dưới nước của mình ngoi lên mỏm đá hát hò, quẫy tưng một vùng biển. Bên cạnh đám bạn thủy sản Tôm, Cua, Cá, Ghẹ, Nghêu, Sò, Ốc, Hến, em hay chơi với cướp biển. Đám đó hơi ngông và nguy hiểm, nhưng được cái nó có nhiều chuyện hay từ đất liền để kể và có nghĩa khí. Mỗi tội hơi ngu nên dễ bị dụ.<br />
<a name='more'></a><br />
Một ngày nọ, khi đang say sưa hát ca nhảy múa tưng bừng thì thoáng đâu xa xa, một chiếc thuyền nguy nga từ đâu xuất hiện. Ngay khi nó đến gần phía của em thì sóng to gió lớn ập tới, làm chiếc thuyền mất lái đụng phải một tảng đá, và thuyền dần chìm vào con nước. Trước tình cảnh hỗn loạn, em nổi máu hiệp sĩ lên, nên quyết định ngưng hát cứu người. Hóa ra chiếc thuyền ấy là của Hoàng Gia và em may mắn sao lại cứu ngay anh Hoàng Tử đẹp trai. Ngay từ khoảnh khắc vớt chàng lên mặt nước, em đã biết mình say nắng chàng trai này. Tuy nhiên, em lại không có chân để có thể đích thân đưa chàng lên bờ nên em thỏa thuận với toán cướp biển giúp chàng vào đất liền an toàn, em sẽ đưa chúng một thùng ngọc trai nguyên chất. Về phần mình, em tìm đến nhà Phù Thủy Bạch Tuột để cầu xin bà biến cái đuôi cá thành đôi chân để em có thể tìm chàng. Nhưng Bạch Tuột là một con mụ xảo trá và biết làm ăn khi hét giá cho cặp chân là giọng nói của em. Em biết mụ thèm khát giọng hát của em kể từ sau cái dạo em đoạt giải nhất cuộc thi "Ocean Idol". Lần đó mụ có gạ mua lại giọng em, em không bán. Vậy mà giờ phải đem nó để đánh đổi. Nhưng vì chàng, em sẽ làm tất cả. Nhìn cái mặt mụ già lắm chân đó thỏa mãn với giọng hát vàng của mình mà em phát tức. Sẽ có một ngày em biến mụ ta thành bạch tuột nướng chấm muối tiêu chanh đem thết cả làng.<br />
<br />
Cảm giác có chân thật là lạ. Lần đầu tiên đặt chân lên đất liền, em loạng choạng suýt té. Váy áo quà tặng của đám cướp biển thật dài và vướng víu. Em đã đòi quần shorts áo thun đó, nhưng tụi nó cứ quả quyết phải là đầm dài tha thướt mới hòng được Hoàng Tử để mắt tới. Chúng nó tạm biệt em, đồng thời đưa em một cái chìa khóa lồng cá mập kèm lời nhắn : "Khi nào chị chán đất liền, hãy cột thư vào cổ con cá mập em nuôi trong lồng dưới vách núi này, tụi em sẽ rước chị về với biển". Và em bắt đầu hành trình đến lâu đài tìm Hoàng Tử.<br />
<br />
(còn tiếp)XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-63515422325098783352014-10-09T04:57:00.002-07:002016-02-28T10:17:36.794-08:00Annabelle Reviews<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEijSukhk0wodF8p8ewmgzPdD4mlJ8cIZKKfPugZvdKBUmfevusgz3cHalddWdT1A64P2dvcIL-BH6cKpYaw1QJqhORxbd6H1mZVlTihDYFIhb-nEAb6JT07wxieMhpQpkGZRv283jhBsame/s1600/annabelle_2014_movie_poster.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em; text-align: center;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEijSukhk0wodF8p8ewmgzPdD4mlJ8cIZKKfPugZvdKBUmfevusgz3cHalddWdT1A64P2dvcIL-BH6cKpYaw1QJqhORxbd6H1mZVlTihDYFIhb-nEAb6JT07wxieMhpQpkGZRv283jhBsame/s1600/annabelle_2014_movie_poster.jpg" width="272" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both;">
Annabelle là một bộ phim được hợp tác sản xuất bởi Warner Box và New Line Cinema của đạo diễn John Leonetti. Những ai là fan của "The conjuring" với trò chơi "Hide and clap" trứ danh được chiếu vào năm 2013 thì không thể bỏ qua Annabelle. Bộ phim được xem là phần 1 của "The Conjuring" xoay quanh nguồn gốc của con búp bê nổi tiếng khắp thế giới và những hiện tượng bí ẩn mà nó gây ra cho người nào sở hữu nó. Mình sẽ không tiết lộ nhiều về nội dung của bộ phim, để mọi người có thể cảm nhận nó một cách trọn vẹn. Bài viết sau đây là ý kiến của cá nhân mình về bộ phim được mong chờ nhất mùa halloween 2014 này.</div>
<a name='more'></a><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjTOMD5bLruQlEWvypYc6IgUrka6Cq5ufuYro-B0CiO29A7rRXFLYuKfWYLpGssktt6N3Kc6VDt2GKRcjqma_qT85q4F3x1q3t7tUF0O39LPQNx1qOTo5d63eNQS_zXKaoPfBSHaAEuo-wC/s1600/maxresdefault.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em; text-align: center;"><img border="0" height="225" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjTOMD5bLruQlEWvypYc6IgUrka6Cq5ufuYro-B0CiO29A7rRXFLYuKfWYLpGssktt6N3Kc6VDt2GKRcjqma_qT85q4F3x1q3t7tUF0O39LPQNx1qOTo5d63eNQS_zXKaoPfBSHaAEuo-wC/s1600/maxresdefault.jpg" width="400" /></a><br />
<br />
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjILtMI4F3h4JGxPWXitWgtdP1nYFEYHWKOT6qcw3kkbtadwn22bM9flCq7WdwJmN10-gLtxucIXIY5K8fohH4Yah4JhTrzulh-NC4gY7m1LW0D7I3vFxtmmwoFYKESwB7R2zfF0MzhLIhs/s1600/trailer-for-the-counjuring-spin-off-horror-film-annabelle.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em; text-align: center;"><img border="0" height="171" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjILtMI4F3h4JGxPWXitWgtdP1nYFEYHWKOT6qcw3kkbtadwn22bM9flCq7WdwJmN10-gLtxucIXIY5K8fohH4Yah4JhTrzulh-NC4gY7m1LW0D7I3vFxtmmwoFYKESwB7R2zfF0MzhLIhs/s1600/trailer-for-the-counjuring-spin-off-horror-film-annabelle.png" width="400" /></a><br />
<br />
Về mặt hù người, Annabelle đã thành công khi bắt một đứa đang dần chán thể loại phim ma vì không tài nào sợ được như em phải hét lên trong rạp bởi khá nhiều tình tiết gây giật mình. Phim chọn diễn viên rất khéo vì gái nữ chính - Mia Gordon (Annabelle Wallis) đẹp gái dễ sợ, rất hút mắt người nhìn tập trung vào bộ phim, và bé Leah bụ bẫm nhìn muốn cắn cho một phát. Nhân vật mình thích nhất phim là chồng của Mia : John Gordon (Ward Horton). Anh này dịu dàng và thương vợ cực kì. Giờ thì phát hiện ra coi phim ma cũng tăng khả năng ế của người ta vì mơ mẫu chồng lý tưởng như anh này. hic. FA coi người ta lãng mạn nâng niu nhau gati ghê gớm. Nhân vật yêu thích thứ 2 là cô gái không bao giờ lên tiếng nói chuyện, chỉ toàn ngồi im và cười mà người ta teo héo. Vâng! Cô gái thích cười đó là AnnaBelle. Tạo hình con búp bê này hay ở chỗ làm cho cái mặt nó tuy là đơ đơ mà vẫn rất biểu cảm. Không có mâu thuẫn đâu, bạn cứ xem thử và cảm nhận. Ở phân đoạn Mia mở cái hộp và thấy nó, mặt con búp bê như muốn nói "Yo, bất ngờ chưa". Lúc Mia tiến tới gần cái kệ trưng bày thì nó kiểu "Mày muốn gì ở chị", rồi khi Mia chuẩn bị đụng vào nó thì sắc mặt nó khi này là "Mày ngon mày đụng chế coi". Vô cùng bá đạo.<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj9LIUBL7ujf-qeYRZKS-XXw1c_mLXP4tXLkuONjP3sWhKDp8U6q8EJkb77-kons5Jf_cgCTej-ZntGF4EKBAXDaL8BNog8Qeh3I-anhsw6Et_vkRuA04L5QoaTn7d4HZvC4s4mZabLtWc1/s1600/tumblr_naxuq2kn0J1tgg8wlo1_1280.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em; text-align: center;"><img border="0" height="222" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj9LIUBL7ujf-qeYRZKS-XXw1c_mLXP4tXLkuONjP3sWhKDp8U6q8EJkb77-kons5Jf_cgCTej-ZntGF4EKBAXDaL8BNog8Qeh3I-anhsw6Et_vkRuA04L5QoaTn7d4HZvC4s4mZabLtWc1/s1600/tumblr_naxuq2kn0J1tgg8wlo1_1280.jpg" width="400" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjwvTLxpt2-2Y8AzaByL188aTVtTqWgyiLXrRZCLT3SjpjHTY5dFCdZfB4ZYFZaHx9gOxou0nfkP0TislpdZdqVhKwAT1-qUr4hOQG-nr_aqW7FsMbVOrMCIfDj5U0IR-1kEEEPbI1oEvkX/s1600/annabelle-7.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em; text-align: center;"><img border="0" height="222" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjwvTLxpt2-2Y8AzaByL188aTVtTqWgyiLXrRZCLT3SjpjHTY5dFCdZfB4ZYFZaHx9gOxou0nfkP0TislpdZdqVhKwAT1-qUr4hOQG-nr_aqW7FsMbVOrMCIfDj5U0IR-1kEEEPbI1oEvkX/s1600/annabelle-7.jpg" width="400" /></a><br />
<br />
<br />
Ngoài ra, thời trang của phim này cũng rất là tuyệt. Ai là tín đồ của phong cách vintage như em thì ngồi xem phim chắc không dưới 10 lần phải thốt lên "má ơi quần áo đẹp chịu không thấu. Mấy thiết kế đầm bầu trong phim với mấy thể loại màu pastel ngọt ngào, rất tôn vinh bà bầu. Hay trang phục xuống phố nhìn thanh lịch chịu không thấu. Thích quá nên thôi ráng ói ra nhiều chữ để kiếm tiền se sua với thiên hạ.<br />
<br />
<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjtXgO3dMDGtr-bKw5jA4JEDoUgxRW1C33eWKe0s6Le09hyphenhyphenreoDHBPo57ZzMKR6rzJUjAEFXLi_tUyUrapksKnqElyScSjLyrkoqshtOMfXQDTQ4TcbKsA8gQhuEkICBM1wEakA4dU-zSUm/s1600/annabelle-movie-poster-25.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><img border="0" height="201" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjtXgO3dMDGtr-bKw5jA4JEDoUgxRW1C33eWKe0s6Le09hyphenhyphenreoDHBPo57ZzMKR6rzJUjAEFXLi_tUyUrapksKnqElyScSjLyrkoqshtOMfXQDTQ4TcbKsA8gQhuEkICBM1wEakA4dU-zSUm/s1600/annabelle-movie-poster-25.jpg" width="400" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">đồ đẹp, mà khó kiếm hình chứng minh ghê :'(</td></tr>
</tbody></table>
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbCtIQEdjfiaHFUIyfklHucws6zURM_-8Z1yGO6QyT6GOwdAyYDs4_qayx53Wj9tX9_8rHVB_mjDi2VlT4CJl6WSjyn2P7QQArYsgGT4LFTOy0ZWqxl-nq8UhJv0DdvpIh2LCeOWOHWB6h/s1600/394E20AF5609406DB8CC92CED2F8F4A5.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em; text-align: center;"><img border="0" height="276" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbCtIQEdjfiaHFUIyfklHucws6zURM_-8Z1yGO6QyT6GOwdAyYDs4_qayx53Wj9tX9_8rHVB_mjDi2VlT4CJl6WSjyn2P7QQArYsgGT4LFTOy0ZWqxl-nq8UhJv0DdvpIh2LCeOWOHWB6h/s1600/394E20AF5609406DB8CC92CED2F8F4A5.jpg" width="400" /></a><br />
<br />
Rồi. Sau khi xem xong bộ phim em rút ra được bài học:<br />
<br />
1. Sau này không mua búp bê cho con gái chơi, robo thì tạm chấp nhận :))<br />
<br />
2. Ráng đẹp như Mia để còn kiếm chồng như anh John.<br />
<br />
3. Lỡ mà đang đi đâu có gặp ma thì tốt nhất nên chạy thang bộ, không nên vào thang máy - cục sắt vô dụng dễ bị con ma điều khiển<br />
<br />
4. Mốt có bầu ko đc để chồng đi công tác xa :)))<br />
<br />
5. Nếu sử dụng máy may để may đồ thì không được mở TV<br />
<br />
6. Nấu ăn xong phải nhấc xuống, không được để trên bếp.<br />
<br />
Vậy thôi đó. Chúc mọi người la thật to và bị hù vui vẻ :D<br />
<br />
P/s : Khuyến cáo : ai bị bệnh tim thì tốt nhất không nên xem.<br />
<div>
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<b><span style="color: red;"><br /></span></b></div>
<span style="color: red; font-family: "times" , "times new roman" , serif;"><b>Eleanor Nguyen</b></span>XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-8319820902476732808.post-54670613198734687222014-10-03T06:58:00.001-07:002015-03-31T01:19:21.960-07:00My quote<table align="center" cellpadding="0" cellspacing="0" class="tr-caption-container" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><tbody>
<tr><td style="text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi16cpTKwqUrueJ_4n2h2292zb8ZaF0yvgAxTEX8xHg7f39gs8Gr3QdOxbHnSmWUmMutVbuxguEA9y7dPc-Q24OrGpJ3m5UV_CJkLnmfiAV6EMD-A5_vLNTgJLFuZI_-PwPu6IXcfo6Zpig/s1600/nayadesbyelisabohmisch9.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: auto; margin-right: auto; text-align: center;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi16cpTKwqUrueJ_4n2h2292zb8ZaF0yvgAxTEX8xHg7f39gs8Gr3QdOxbHnSmWUmMutVbuxguEA9y7dPc-Q24OrGpJ3m5UV_CJkLnmfiAV6EMD-A5_vLNTgJLFuZI_-PwPu6IXcfo6Zpig/s1600/nayadesbyelisabohmisch9.jpg" height="640" width="426" /></a></td></tr>
<tr><td class="tr-caption" style="text-align: center;">fashionising.com</td></tr>
</tbody></table>
<div>
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
When you wake up in the morning, </div>
<div style="text-align: left;">
It means yesterday becomes history you can't take back</div>
<div style="text-align: left;">
Tomorrow is future you can't predict</div>
<div style="text-align: left;">
Your mission is take action today</div>
<div style="text-align: left;">
To get the future you want, a better life.</div>
<div style="text-align: left;">
Stop hesitating and just do it</div>
XNhttp://www.blogger.com/profile/12346134660504667677noreply@blogger.com0