Wednesday, October 22, 2014

Nàng tiên cá

I do not own the picture
Em là Nàng Tiên Cá. Em đam mê nghệ thuật và trời phú cho một giọng hát cá tính chết người. Dù sinh ra là công chúa, nhưng em lại yêu tự do nên cứ tung tăng ngoài vùng biển bao la. Thăm thú nay đại dương này, mai vùng biển nọ. Ngày thì ngao du khám phá, đêm về lại cùng những người bạn dưới nước của mình ngoi lên mỏm đá hát hò, quẫy tưng một vùng biển. Bên cạnh đám bạn thủy sản Tôm, Cua, Cá, Ghẹ, Nghêu, Sò, Ốc, Hến, em hay chơi với cướp biển. Đám đó hơi ngông và nguy hiểm, nhưng được cái nó có nhiều chuyện hay từ đất liền để kể và có nghĩa khí. Mỗi tội hơi ngu nên dễ bị dụ.

Một ngày nọ, khi đang say sưa hát ca nhảy múa tưng bừng thì thoáng đâu xa xa, một chiếc thuyền nguy nga từ đâu xuất hiện. Ngay khi nó đến gần phía của em thì sóng to gió lớn ập tới, làm chiếc thuyền mất lái đụng phải một tảng đá, và thuyền dần chìm vào con nước. Trước tình cảnh hỗn loạn, em nổi máu hiệp sĩ lên, nên quyết định ngưng hát cứu người. Hóa ra chiếc thuyền ấy là của Hoàng Gia và em may mắn sao lại cứu ngay anh Hoàng Tử đẹp trai. Ngay từ khoảnh khắc vớt chàng lên mặt nước, em đã biết mình say nắng chàng trai này. Tuy nhiên, em lại không có chân để có thể đích thân đưa chàng lên bờ nên em thỏa thuận với toán cướp biển giúp chàng vào đất liền an toàn, em sẽ đưa chúng một thùng ngọc trai nguyên chất. Về phần mình, em tìm đến nhà Phù Thủy Bạch Tuột để cầu xin bà biến cái đuôi cá thành đôi chân để em có thể tìm chàng. Nhưng Bạch Tuột là một con mụ xảo trá và biết làm ăn khi hét giá cho cặp chân là giọng nói của em. Em biết mụ thèm khát giọng hát của em kể từ sau cái dạo em đoạt giải nhất cuộc thi "Ocean Idol". Lần đó mụ có gạ mua lại giọng em, em không bán. Vậy mà giờ phải đem nó để đánh đổi. Nhưng vì chàng, em sẽ làm tất cả. Nhìn cái mặt mụ già lắm chân đó thỏa mãn với giọng hát vàng của mình mà em phát tức. Sẽ có một ngày em biến mụ ta thành bạch tuột nướng chấm muối tiêu chanh đem thết cả làng.

Cảm giác có chân thật là lạ. Lần đầu tiên đặt chân lên đất liền, em loạng choạng suýt té. Váy áo quà tặng của đám cướp biển thật dài và vướng víu. Em đã đòi quần shorts áo thun đó, nhưng tụi nó cứ quả quyết phải là đầm dài tha thướt mới hòng được Hoàng Tử để mắt tới. Chúng nó tạm biệt em, đồng thời đưa em một cái chìa khóa lồng cá mập kèm lời nhắn : "Khi nào chị chán đất liền, hãy cột thư vào cổ con cá mập em nuôi trong lồng dưới vách núi này, tụi em sẽ rước chị về với biển". Và em bắt đầu hành trình đến lâu đài tìm Hoàng Tử.

(còn tiếp)

No comments:

Post a Comment

Để lại đây tí chữ nào!!!