Friday, December 5, 2014

MẮC KẸT



Đó giờ chạy con bé Cup Red, đâu được chui xuống hầm Vincom B gửi xe. Hôm nay con bị bệnh, phải lấy Future nên lần đầu tiên được xuống đó.

Monday, December 1, 2014

Talking to Eleanor - Kim cương và hột bẹt


Mình và người cũ đã chia tay. Mình còn tình cảm với người đó nhiều lắmTrước đây 2 đứa không biết đã tái hợp bao nhiều lần rồi, tất cả cũng do người đó lăng nhăng dù người ta bảo yêu mình lắm lắm. Lần chia tay cuối cùng mình đã quyết tâm làm căng, nhưng thật sự là giờ mình muốn buông xuôi tha thứ để lại trở về bên người ta quá. Mình phải làm sao ? Có nên tha thứ không ?

Monday, November 24, 2014

Ai là người bảo vệ thật sự ?


Nãy nói chuyện với thằng bạn người Pháp, về việc con trai thích làm anh hùng. Theo quan điểm của nó, con trai thích quen những người con gái yếu đuối để họ được bảo vệ người yêu của mình. Và mìnhem bận xem phim nên không cãi lộn nhiều. Giờ thì em trình bày quan điểm của mình

Tuesday, November 11, 2014

THE GREAT GASBY

Đây không phải là review phim, mà chỉ là cảm xúc của em sau khi coi bộ phim tuyệt vời này.


Phim Mỹ đó giờ mình coi đa số có 3 kiểu : 1 là tưng tửng, điên điên như HIMYM, New Girl, hoặc hành động kiểu Revenge, Devious Maid, không thì lao vào nhau mà ngấu nghiến kiểu 50 shades of Grey sắp ra. (hihi). Nên nhiều khi tự hỏi "Mỹ mà làm phim lãng mạn kiểu Hàn thì nó ra cái quái gì.

Hôm nay lạc hậu, mở "The Great Gatsby" coi tới tận giờ này (hơn 4h sáng) và cảm thấy thỏa mãn vì đã chọn đúng phím mà luyện. Ngoài chuyện được rửa mắt với thời trang lộng lẫy, cảnh quay siêu đẹp, cổ tích thì cốt truyện của phim cũng là một kiệt tác.

Monday, November 3, 2014

Sài Gòn


Sài Gòn là một vùng đất kì diệu.

Vào một ngày trời kéo đầy mây đen, hãy cầm balô lên, với tay lấy quyển sách đang đọc dỡ, dặm ít son cho môi chúm chím đỏ, kéo một đường kẻ cho mắt sắc nét và phóng xe ra quán quen Lúc này chỉ cần trời đổ một cơn mưa kớn là tầm 30 phút sau, bạn sẽ được đọc sách trong không gian trôi bềnh bồng, nơi mà mặt nước và bạn chỉ cách nhau bởi 1 lớp kiếng.

Trường hợp không có mưa thì vẫn còn một không gian âm nhạc hay kinh điển vây lấy bạn. Thỉnh thoảng lại rời mắt khỏi trang sách, mỉm cười với anh bạn ngoại quốc tóc nâu đẹp trai bàn bên cạnh

‪#‎lifeofa19girl‬

Wednesday, October 22, 2014

Nàng tiên cá

I do not own the picture
Em là Nàng Tiên Cá. Em đam mê nghệ thuật và trời phú cho một giọng hát cá tính chết người. Dù sinh ra là công chúa, nhưng em lại yêu tự do nên cứ tung tăng ngoài vùng biển bao la. Thăm thú nay đại dương này, mai vùng biển nọ. Ngày thì ngao du khám phá, đêm về lại cùng những người bạn dưới nước của mình ngoi lên mỏm đá hát hò, quẫy tưng một vùng biển. Bên cạnh đám bạn thủy sản Tôm, Cua, Cá, Ghẹ, Nghêu, Sò, Ốc, Hến, em hay chơi với cướp biển. Đám đó hơi ngông và nguy hiểm, nhưng được cái nó có nhiều chuyện hay từ đất liền để kể và có nghĩa khí. Mỗi tội hơi ngu nên dễ bị dụ.

Thursday, October 9, 2014

Annabelle Reviews


Annabelle là một bộ phim được hợp tác sản xuất bởi Warner Box và New Line Cinema của đạo diễn John Leonetti. Những ai là fan của "The conjuring" với trò chơi "Hide and clap" trứ danh được chiếu vào năm 2013 thì không thể bỏ qua Annabelle. Bộ phim được xem là phần 1 của "The Conjuring" xoay quanh nguồn gốc của con búp bê nổi tiếng khắp thế giới và những hiện tượng bí ẩn mà nó gây ra cho người nào sở hữu nó. Mình sẽ không tiết lộ nhiều về nội dung của bộ phim, để mọi người có thể cảm nhận nó một cách trọn vẹn. Bài viết sau đây là ý kiến của cá nhân mình về bộ phim được mong chờ nhất mùa halloween 2014 này.

Friday, October 3, 2014

My quote

fashionising.com

When you wake up in the morning, 
It means yesterday becomes history you can't take back
Tomorrow is future you can't predict
Your mission is take action today
To get the future you want, a better life.
Stop hesitating and just do it

Friday, September 19, 2014

Yellow Umbrella


Some where out there, there is a yellow umbrella for everyone...
You must be patient

Tuesday, September 2, 2014

Save the best for last

Mấy hôm nay thấy rần rần cái chị "27 tuổi vẫn còn zin và nói không với sex". Nhìn mọi người ném đá lại thấy mắc cười.

Về cơ bản, mỗi người có một quan điểm sống khác nhau, lối sống và suy nghĩ khác nhau nên lấy quyền gì để lên án người khác ? Lo mà sống đúng phần đời của mình đi.

Mà nghĩ cũng lạ, từ khi nào chuyện sex trước hôn nhân lại được ủng hộ rầm rộ vậy ? Tới cái độ người ta có thể chửi vào mặt 1 người chưa quan hệ là "dở hơi" và cười vào mặt họ ? Hay tại cô gái đó không mặt hoa da phấn, không trắng trẻo nỏn nà nên phải hứng đá ? Đồng ý sex là nhu cầu không thể thiếu của con người, nhưng điều đó không có nghĩa ai cũng phải cảm thấy như vậy. Hoặc lỡ như không đúng đối tượng mình thích thì mắc quái gì phải trao thân ?
hình chỉa trên mang, sexy quá má ơi
Em sống khá thoáng. Em không mạnh miệng tuyên bố mình chưa từng have sex hay make out. Dù em từng nói nụ hôn đầu chả có gì quan trọng trong khi bao nhiêu cô gái ngoài kia ráng mà bám giữ nó, nhưng sex lại không bừa bãi vậy được. Em có phương châm "save the best for last - dành thứ tốt nhất cho người tuyệt vời nhất". Nên dù có đi đến mức nào thì vẫn giữ lại chút gì đó cho mình và người yêu sau này. Mọi người thường bảo "bây giờ phải có kinh nghiệm chăn gối chứ không thôi không ai thèm". Ừ, không thèm thì thôi vậy. Cái gì bí ẩn cũng luôn thu hút người ta hơn, quỵt toẹt ra hết còn gì để khám phả và thỏa mãn ? Với cả thân mình chỉ có một, mà chưa chắc mình quan hệ tình cảm với đúng một người rồi cưới luôn. Lỡ may quen với 10 người trong mười hoàn cảnh khác nhau, rồi cũng mây mưa này nọ với cả 10 à ? Không kể trường hợp xui rủi áo mưa gặp trục trặc, bạn mang ba lô ngược và thằng bồ vứt con chạy lấy người (khác) thì sau khi bạn sex với cả mười người, bạn nghiễm nhiên trở thành con...:D tự hiểu nhé.

Thôi dông dài quá, giờ em tóm gọn lại là đừng lên án người ta chỉ vì cách sống của họ. Biết sao không ? Trừ khi việc họ làm ảnh hưởng tới đời tư, sức khỏe, tiền bạc, danh dự của mình và xã hội thì hãy la làng lên, không thì ngậm mồm lại và bung lụa tiếp đi vì bản thân bạn cũng chưa chắc là hoàn hảo hơn ai. Vậy nhé <3

Chào thân ái,

Baiii!!!

Thursday, July 17, 2014

Niall Horran Picture

Em không tin đc sau khi ngồi đồng 2 tiếng rưỡi thì vẽ được hình này <3
Cảm thấy rất vui sướng và lâng lâng :)

Monday, April 21, 2014

19 facts about me

I set a status on facebook for 24 hours : "1 like = 1 fact about me". And at the end, I have 19 likes (amazing!! I'm 19 years old). So here is 19 facts about me :)

P/s: almost all of the pictures I found it on Google, Tumblr and Facebook

Em đăng 1 cái status trên FB trong 24h với nội dung như sau : "1 like = 1 sự thật về em". Khi trò chơi kết thúc, em nhận được 19 likes (Hay ghê!!! Vì em cũng 19 tuổi). Và đây là 19 sự thật về em :

P/s : đa số hình ảnh minh họa em lượm trên giáo sư Goo, Tumblr và Facebook nhá
__________________________________________________________


1. Music is all my life. I love singing and want to be a singer since I was a child.
1. Âm nhạc là cuộc sống của mình. Mình thích hát hò và muốn làm ca sĩ từ lúc còn nhỏ xíu


2. I love tanned skin ( unfortunately, my skin isn't beautiful like her
2. Mình thích da rám nắng (Cố tình phơi nắng đó mà da mình không ra màu mình muốn) >”<


3. To be my friend is easy but it’s hard to be my bestfriend. And 100 times harder to be my boyfriend. It’s depending on my mood.
3. Làm bạn với emh thì dễ, nhưng làm bạn thân thì khá khó. Và khó hơn 100 lần để có thể làm bạn trai em (chuyện đó phụ thuộc vào tâm trạng em khi ấy thế nào)


4. I had no idea about being a journalist until an unexpected thing happened when I was 17. Now I have a dream of being an author of a book and a fashion journalist
4. Chưa từng có ý nghĩ làm báo chí cho tới khi 1 việc bất ngờ xảy ra vào năm 17 tuổi đã cột mình với chuyện viết lách


5. I can’t manage my time
5. Có vấn đề với việc kiểm soát thời gian


6. I can’t saving money (the largest amount of money I can save is 500,000VND – 25USD)
6. Không để dành tiền được. (khoản tiền nhiều nhất em từng để dành là 500k)


8. Stay away from me and don’t ask anything if you see I’m angry.
8. Đừng lại gần khi mình đang nổi điên


7. Really like dancing, 2 of my bffs are dancer. But don’t know how to dance >”<
7. Thích nhảy lắm lắm mà không biết nhảy. (có 2 con bạn thân là dancer)


9. My 5th uncle is my idol, his successful life is my motivation and my life goal
9. Thần tượng chú 5!!! cuộc sống thành công của chú 5 là động lực, mục tiêu hướng tới của mình.


10. I wrote my 1st poem in grade 3. I read some poem on a magazine for children, and told myself : “The other children can write a poem or a story, Trần Đăng Khoa is famous for his poem, why can’t I”. Then I wrote a poem about the spring and gave it to my cousin, she love it very much. But not many people know that I can write a poem
10. Lần đầu tiền tập tành làm thơ là năm lớp 3. Hồi đó, đọc mấy bài thơ trên báo Nhi Đồng và tự hỏi “ủa nếu mấy đứa đồng trang lứa khác làm thơ được, thần đồng Trần Đăng Khoa nổi tiếng vì thơ thẩn thì mình cũng phải làm được chứ”. Vậy là viết thử 1 bài thơ về mùa xuân rồi đưa chị họ coi, cô gái ấy rất thích. Nhưng mà bạn mới ít ai biết mình có khả năng viết thơ thẩn


11.Sometimes you think you understand me very clear, but the truth is you don’t ^^
11. Nhiều khi bạn nghĩ bạn hiểu rất rõ về mình, nhưng sự thật thì không phải vậy.


12. My longest crush was S.G
12. Người mà mình say nắng lâu nhất là S.G


13. My fisrt kiss was in a concert with a new friend when I was 17. And It was cute
13. Nụ hôn đầu là ở nhạc hội với 1 bạn Tây mới quen năm 17t. Và nó khá dễ thương



14. I can speak English (not good at writing) and understand a little bit Chinese. I’m learning French by myself but still not know much. I’m going to learn Thai or Spanish
14. Nói được tiếng anh và hiểu chút xíu tiếng hoa. Đang tự học tiếng Pháp nhưng vẫn chưa đâu vào đâu và sẽ học tiếng Thái hoặc Tây Ban Nha.


15. People who don't live in vietnam usually think that I’m not Vietnamese if I don’t tell them (They always think I’m Thai – maybe because of my tanned skin ^^)
15. Rất hay bị nhầm là người nước ngoài ngay tại nước mình. (Thường là bị nhầm với người Thailand – chắc tại da ngăm quá) hoho


16. From kingdergarden to university, there are plenty of people who don’t like me for some reason (mostly is because of my talent and my study attitude. I don’t really care about them ‘cuz haters gonna hate!
16. Từ lúc học mẫu giáo cho tới khi lên đại học, luôn có 1 bộ phận người không thích mình vì mình hay lên sân khấu hát hò và thích phát biểu trong giờ học Cũng không quan tâm lắm tới thành phần này


17. My fashion icons are Tóc Tiên, Miranda Kerr and Taylor Swift. I love western style
17. Biểu tượng thời trang của mình là Tóc Tiên, Miranda Kerr và Taylor Swift


18. I’m thinking of having my hair dyed and get a tattoo when I’m 22
18. Đang nghĩ tới chuyện năm mình 22 tuổi sẽ đi làm một quả đầu thật chất và rước 1 cái tattoo (nếu tới đó vẫn thích) đánh dấu việc hoàn thành 16 năm đi học.


19. I have a plan going abroad (for study or volunteer or living, etc.,) before I’m 25.
19. Có dự định sẽ đi nước ngoài (học hành, tình nguyện, sinh sống) gì đó trước năm 25 tuổi.

Monday, April 7, 2014

Đi cầu tre

Đi cầu tre

Tưởng chừng dễ đi nhưng lại khó. Nó đòi hỏi điều đầu tiên là phải CAN ĐẢM để có thể vượt qua nỗi sợ chông chênh mà bước lên cái thân cây mảnh khảnh bắt ngang sông. Sau đó phải KHÉO LÉO, TẬP TRUNG để đi mà không té, đồng thời cũng cần sự KIÊN NHẪN đi chậm rãi vì người mới không thể chạy cái vèo mà qua bờ bên kia được. Tuy nhiên, một khi đã chinh phục thành công một lần thì sau đó chỉ cần xách dép lên mà chạy ào qua cầu, thế thôi.



Cuộc sống cũng vậy, cần CAN ĐẢM để dám thử một việc gì đó mới lạ, KHÉO LÉO, TẬP TRUNG để làm tốt việc đó, KIÊN NHẪN trước những chông gai trên đường chinh phục thử thách làm ta nản lòng để sau đó thành công hay thất bại ta cũng tự hào đã từng thử qua việc đó và dù không nhận lại được vật chất thì cũng có được tinh thần và kinh nghiệm Đã bỏ công và tâm ra làm cái gì đó thì chắc chắn ít hay nhiều cũng gặt hái được vài thứ mà

Còn trẻ là còn được thử. Làm thôi

Wednesday, January 22, 2014

Người thân đặc biệt

Tôi gọi bà là Ngoại.

Ngoại không phải là họ hàng máu mủ gì của gia đình tôi. Nhưng có lẽ từ lâu ngoại đã là một thành viên thân thiết của gia đình. Ngoại chắc cũng ngoài bảy mươi rồi, và gương mặt luôn toát lên một vẻ phúc hậu và hiền hiền dễ làm người ta thương. Cách đây khoảng 2 3 năm gì đó, Ngoại vác chiếu đi bán, ngang nhà tôi thì mệt quá, ngoại ngồi phịch xuống ngay cái cột điện trước nhà. Mẹ thấy thế mời bà vào nhà. Hỏi ra thì biết Ngoại ở tuốt Bình Chánh, hồi trẻ ngoại cứ ở vậy để phụng dưỡng mẹ của ngoại. Khi mẹ ngoại mất thì giờ ngoại lại neo đơn một mình, phải vác chiếu đi bán để nuôi lấy thân. Do mang nặng, lại lớn tuổi nên xương khớp cứ gọi là đau suốt. Mẹ với Má thương ngoại, nên gửi ngoại ít tiền, ít thuốc và đồ ăn, ngoại mừng lắm.

Rồi bẵng đi một thời gian, sức đã không đủ để ngày ngày vác chiếu đi bán nữa, ngoại chuyển qua bán vé số. Cũng chẳng được bao lâu ngoại ngừng luôn không bán nữa. Cũng phải, bà lớn tuổi quá rồi, cứ dang nắng dang mưa và đi cả mấy chục km mỗi ngày như vậy sao chịu nổi. Cứ dăm bửa nửa tháng Ngoại lại ghé nhà tôi thăm hỏi cả nhà và xin ít thuốc. Mọi người thấy bà ai cũng vui, cũng nhớ. Cứ bà đến là lại bỏ dỡ công việc tí để ra nói chuyện với Ngoại. Ngoại bảo rằng thương gia đình tôi lắm, vì mọi người tốt với ngoại quá, mà Ngoại cũng chẳng có gì để đền đáp hết, ngoại cũng buồn. Rồi Ngoại dặn dò hai anh chị phụ việc ở nhà tôi như nói với con cháu của mình: "Tụi mày đừng có đi đâu hết, ở lại làm cho Bảy đi để nên người. Tụi mày đừng có tham của người ta vài trăm ngàn mà nó khổ lắm biết không. Ở đây có cái tình, có thể tiền bạc không nhiều mà mày sướng. Con P đừng có đi chơi tối quá, người ta dụ dỗ mày đó, ở đây ghê lắm biết không ? Còn thằng S cũng vậy, không có nghe lời người ta dụ dỗ hút chích sì ke nghe chưa mậy. Bà thương tụi mày lắm, bà muốn tụi mày tốt lên"

Hôm nay Ngoại lại ghé nhà, tôi xót lắm khi thấy kì này bà chống gậy mà đi, ngoại gầy hơn so với nhưng ngày đầu nhiều quá. Vừa thấy tôi, ngoại cầm tay chặt tay và cười móm mém hiền ơi là hiền. Ngoại nói "Mấy nay lạnh quá, bà mặc 3 lớp áo rồi mà vẫn còn thấy lạnh. Hên ghê hôm bữa có bà kia cho bà cái mền cũ, để tối đắp cũng ấm thêm tí. Trời lạnh nên chân đau quá trời, tê xuống 3 ngón chân rồi bà đâu có đi nổi, bò còn không nổi toàn phải lếch không - nghe mà quặn lòng. -  Nhà nước hứa với bà là sẽ sửa lại cái nhà cho bà, mà nói rồi có thấy làm gì đâu. Phía trước nó muốn sập rồi. Sợ lắm. một năm cho bà được 20 kg gạo, ít bột ngọt, vài chai nước tương rồi ít muối. Mấy lần trước bà ăn được lắm nha mày, 1 ngày ăn quá trời cơm trắng với nước tương luôn, rồi hết nước tương bà pha nước muối chan vô ăn cho mặn mặn. Mà mấy bữa nay cái họng bà nó đau quá trời có ăn được gì đâu. Gửi người ta mua thuốc giùm hết 50 ngàn mà vẫn chưa hết :( chân thì đau. Chắc Tết nay ngoại không ghé được đâu. Qua Tết bà lại lên..." Tự nhiên nghe muốn khóc. Nhất là lúc tôi đưa ngoại cái bao lì xì trích ít tiền hôm bữa mới lãnh lương cho ngoại, ngoài nói "đáng lẽ là bà phải là người giúp con đó, mà bà không giúp được gì, con đừng có buồn bà nha. Ráng học cho nên rồi phụ giúp ba mẹ con này nọ nữa." Ngoại ơi, thiệt ra Ngoại giúp con nhiều lắm đó. Giúp con học cách đối xử người khác bằng cả trái tim, cho con thấy được mình vẫn còn may mắn lắm nên phải làm thế nào đó để lan tỏa sự may mắn của mình đến những người khác. Con cám ơn Ngoại còn không hết thì sao mà buồn Ngoại được :)

Rồi mọi người ai cũng lì xì ít lộc cho Ngoại, cầm bao lì xì trên tay mà mắt ngoại cứ rưng rưng. Mẹ nói "Thôi giúp được Ngoại bao nhiêu thì giúp đi. Đâu biết còn được gặp lại Ngoại mấy cái Tết nữa. Khổ như vậy là cái nghiệp của Ngoại, nhưng gặp được bà là cái duyên trời sắp cho mình." Ừ! Còn bao nhiêu cái xuân nữa con được thấy Ngoại? Lúc ba lấy điện thoại ra chụp hình Ngoại, bà vui lắm, cười reo rồi vỗ tay như một đứa trẻ lần đầu được quà. Ba kêu để làm kỉ niệm với một thành viên đặc biệt của gia đình, vừa để ba mẹ kêu gọi giúp đỡ từ bạn bè. Bà mừng lắm, cười suốt.

Phúc lợi nhà nước mình thiệt là tốt quá mà. Sao họ không quan tâm đến người già neo đơn và trẻ mồ côi nhiều hơn ? Tiền thuế chúng tôi đóng vào để suốt ngày các chú làm lô cốt sửa đường, sửa xong vài bữa lại đập ra sửa lại tiếp hay để rót vào cho đầy bụng ? Mọi người đã ngồi ở cao rồi, cao quá nên đâu có nhìn xuống để thấy dân đen chúng tôi đang thế nào, đúng không ?

Martin từng hỏi tôi : "Sao lúc nào em cũng lạc quan vậy và luôn bảo rằng em là đứa con gái may mắn vô cùng ?" Bởi vì em tiếp xúc với nhiều người kém may hơn em nên em nhận ra điều đó thôi anh. Em có đủ ba, mẹ và cả một gia đình lớn luôn ở sau hậu thuẫn cho em, mặc dù cứ hay bất đồng quan điểm nhưng họ yêu em vô điều kiện và luôn dang tay đón em về, em còn có bạn bè tốt, lúc nào cũng xúm xít bên em, kéo em dậy khi em gục ngã, em còn có cơm ăn, áo đẹp để mặc, công việc không ổn định nhưng được cái em có việc gì đó để làm hoài. Em biết tự hài lòng với mình và đồng thời không thỏa hiệp với bản thân, luôn có hoài bão, ước mơ. Vậy em có may mắn không anh :)

Wednesday, January 8, 2014

Lãng đãng 18

Mấy hôm nay em được hú show đi diễn nhiều nên không có nhiều thời gian để viết, huhu. Idea cứ chất đó mà không làm ăn gì được thiệt là ngứa nghề. Chắc trong tối nay sẽ cố gắng hoàn thành một hai bài gì đó. Dạo này ngày nào cũng loay hoay tới tận hai giờ sáng mới ngủ, riết rồi thấy em tàn tạ quá thể. Không được!!!! Phải chỉnh đốn lại nhanh.

Bài của hôm nay em sẽ re-up một bài từ blog viết về những chuyện tình. Em đã viết nó vào những ngày cực kì tâm trạng (gần đây thôi) nên khá xám và u ám chứ không tươi vui như hai post trước. Đấy là một con người khác của em.

Trong em tồn tại song song 2 con người khác nhau. (Mấy con mẹ thích múa bút thường mắc chứng hoang tưởng nhẹ) :D
(ngôi sao - ngôi sao - trái tim - ngôi sao - ngôi sao)

Bắt đầu cảm thấy ngột ngạt và chán ngán tới tận cổ nơi này..

“Thông minh, biết nghĩ, tài giỏi”…đó là những gì mà mọi người vẫn hay dùng để nói về em khi nghe em nói về mình : một sinh viên đại học ngành quản trị khách sạn đang hoạt động thời trang từ những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường và ấp ủ một ước mơ cháy bỏng là làm ca sĩ nổi tiếng. Ai cũng cho rằng cuộc sống của em thật tuyệt vời, họ mơ ước được như tôi. Nhưng thật ra thì chỉ người trong cuộc mới hiểu rõ mình.

Bên dưới lớp mặt nạ lộng lẫy ấy là gì ? - cái mặt người. tất nhiên :3
Thật sự thì em đang muốn thoát khỏi nơi này. Hình như gắn liền với 1 nơi trong gần 19 năm như thế này là đã quá đủ. Em yêu Sài Gòn! Yêu cái mảnh đất mà em đã được sinh ra và lớn lên, nơi đã cho em gia đình, bạn bè và cả những điều thân thuộc khác. Khắp VN không đâu hợp với bản tính ngang bướng của em như Sài thành. Nhưng em muốn tìm một cái gì đó mới mẻ hơn cho mình, không muốn lại tiếp tục chuỗi ngày mỗi ngày một việc y hệt nhau nữa. Thật ra cũng không phải y hệt nhau, nhưng về cơ bản thì giống nhau : thức dậy – đi học – đi làm – về nhà – ngủ. Gặp gỡ cũng những con người hôm qua đã gặp và chắc chắn ngày mai sẽ gặp lại. Nói chung cũng có vui nhưng chán quá và không có gì mới mẻ. Cuộc sống cứ thế nhàn nhạt trôi, tuổi trẻ chắc cũng theo đó mà lặng qua.

cứ vậy hoài em sẽ sớm thành bà cô già ngồi ngắm mây trời cho qua ngày

Em từng đọc một bài viết trên 19days.info có cái tựa khá “trúng tim đen” : “ Sinh ra là người Việt Nam đã là một gánh nặng”. Thú thật thì đến giờ em chẳng nhớ bài báo đó viết gì. Chỉ cảm cái tựa của nó. Đúng! Là người Việt có những thiệt thòi rất trời ơi đất hỡi mà chẳng biết phải kêu cứu với ai. Trong khi có những người cố gắng làm hình ảnh đất nước đẹp hơn thì những người khác cố gắng ra sức làm cho nó xấu đi, và lực lượng “những người khác” này đông gấp mấy lần so với nhóm còn lại. Nói thế nào được, bản thân mình ngay từ những ngày còn nhỏ đã được dạy theo cái cách của người Việt rồi, chỉ là sau này lớn lên, tự đi tìm hiểu văn hóa các nước phương Tây và cảm thấy nó hay hơn so với những gì mình được dạy thì áp dụng vào nên bỗng dưng trở nên khác biệt thôi. Với cả em là Bảo Bình quái dị ạ.

Cứ một tháng em lại cảm thấy ngột ngạt vài ngày và thế là tự kỉ. Ghét ơi là ghét cái cảm giác xác định được mình muốn làm gì nhưng cuối cùng những gì có thể làm là ngồi đây và gõ những dòng này. Muốn đi nhưng không đi được vì đi rồi gia đình mình sẽ ra sao ? (Thôi được rồi, lý do chính là muốn đi thì phải có tiền mà em thì không có nhiều). Muốn bỏ việc hiện tại để làm một cái khác nhưng vẫn còn nặng tình với nó và vẫn chưa thỏa mãn thì bỏ sao đặng. Mà dính với nó hoài lại không đào đâu ra tiền để chi tiêu, rồi thì tiếp tục mặt dầy ăn bám ba mẹ, muốn làm ca sĩ lắm lắm. Nhưng em đang ở Việt Nam, nơi này là vùng trời béo bở cho những ai muốn vào showbiz. Dễ lắm. Chỉ cần có tiền (lại tiền) , có sắc và có scandal là một phát lên luôn. Không cần tài cán gì cả. Mà tiếc ghê, em là một đứa giàu tài lẻ mà nghèo đủ mọi điều kiện để vào Vbiz. Cũng chẳng ham hố gì, mai này sẽ là ca sĩ của PBN, khi đó tha hồ mà vùng vẫy. (với điều kiện PBN không phải là Vbiz thu nhỏ)

chỗ em ở thiệt ra cũng dễ sống lắm. Có tiền là muốn gì cũng được á. hihi

Em là quân sư của thiên hạ. Mọi người khi có chuyện buồn lại tìm đến để kể, để xin lời khuyên. Em giỏi khuyên nhủ, thuyết phục, làm họ an lòng. Nhưng khi đến lượt mình lại bắt đầu loay hoay tìm kiếm. Tất nhiên trước tiên đã tự kể, tự lắng nghe lòng. Nhưng dường như không đủ. Em muốn nói cho ai đó nghe những cái rối rắm mà mình đang vướng phải, muốn ai đó có thể thấu hiểu. Mà hình như điều đó là quá khó. Vì bạn bè đứa nào cũng bận bịu và có những khúc mắc của riêng nó. Hơn nữa, đâu phải ai cũng có khả năng làm cái thùng rác thông tin công cộng và ai mà hiểu cho nổi những suy nghĩ khùng điên, nổi loạn của Bảo Bình. Có những lúc buồn quá, em tìm đại một người lạ, nói cho họ nghe. Họ chia sẻ, an ủi rồi đem những trăn trở của tôi đi mất cùng với họ. Phải chăng tri kỉ của em là những người xa lạ ? Giờ mới thấm thía câu “dù bạn bè rất đông, bạn thân rất nhiều nhưng Bảo Bình vẫn luôn thấy mình bị ngăn cách với mọi người bằng một bức màn mỏng, thế nên họ luôn trong trạng thái cô đơn.

Mấy ai hiểu được con người thật của em :?

18 tuổi, tôi loay hoay, lạc lõng
Muốn làm con cá bơi ngược dòng
Muốn nhảy thật cao ra khỏi đáy giếng
Muốn chạy thật xa ra vùng trời khác
Rũ bỏ tất cả, bắt đầu lại mọi thứ
Vốn chẳng có gì nên cũng chẳng mất gì
Bật khóc rồi tự dưng cười rỗng,
Đi!

Đi! Thế giới bao la đang chờ kìa!!!
Eleanor Nguyen

















Tuesday, January 7, 2014

Anh cứ xách cả vũ trụ bằng một bàn tay, tay còn lại....

Em là một đứa con gái mạnh mẽ. Do từ nhỏ đã toàn chơi với zai và được các ông anh họ quý hóa huấn luyện để “trở thành một thằng con trai trong hội” nên không khó hiểu lúc ấy nhìn em chẳng khác một thằng nhóc : này thì tóc pixie (sành điệu nhờ, vậy đó mà mỗi lần đi cắt tóc mặt em như cái bánh bao bị nhúng nước), suốt ngày coi siêu nhân, banh bóng, đánh lộn, leo cây các thể loại.

Hồi nhỏ em "gấu" như  này này :3
Sau khi được “đào tạo trong lò” ra, em bắt đầu những năm tháng đi học và nổi tiếng từ thời mẫu giáo với các thể loại ăn hiếp các bạn nam, bày trò phá phách, giật bình sữa của bạn…v..v..Hết mẫu giáo, em tiếp tục 12 năm đèn sách với sự manly sẵn có, em sẵn sàng làm hết các thể loại việc dành cho con trai như khiêng bàn, khiêng ghế, bưng bê đồ nặng bla bla. Nói chung, sống theo chủ nghĩa nam nữ bình quyền, chúng nó làm được, em cũng làm được. Các đồng bọn trong động tự hào vì đã đào tạo được 1 “thằng” như em lắm.

Nữ siêu nhân là hình tượng mà em đã hướng tới. Em có thể làm tất cả mọi thứ mà không ngán gì.
Em cứ sống trong niềm tự hào to lớn đó cho đến một ngày, đọc được một bài viết của chị Cáo trên xanhmagazine, tự nhiên tỉnh ngộ. Đồng ý là em có thể làm hết mọi việc giống như anh đấy, nhưng đúng là anh sẽ thấy vui hơn khi có thể giúp em được tí việc cỏn con không ? Mỗi người sinh ra đều có một nhiệm vụ của riêng mình, anh là con trai, anh thích giúp đỡ cánh con gái để em thấy anh là người mạnh mẽ, em là con gái, em sẽ nhờ vả, thỉnh thoảng nhõng nhẽo với anh để anh rung cảm một cô nàng dễ thương. Mình cứ làm tốt nhiệm vụ của mình là ổn, lâu lâu hãy “lấn sân” nhà nhau tí tẹo mới có cái mà gây bất ngờ.

Mang cả thế giới của anh trên vai, tuy nặng nhưng hạnh phúc lắm

 Cứ hay trách sao cánh đàn ông các anh không biết galant tí nào mà quên suy nghĩ lại rằng mình  hay bon chen tự giành lấy cái nhọc, có thèm mở miệng nhờ vả ai giúp hay có thèm để ai giúp đâu thì làm gì các anh có đất để mà thể hiện. Em xin lỗi nhé!


Anh ơi, anh cứ xách cả vũ trụ bằng một bàn tay, tay còn lại em sẽ nắm lấy để tiếp thêm sức mạnh. 

Em đang nắm giữ vũ trụ trong bàn tay mình

Kem đánh răng (P/s) : Bài viết không sến lắm mà sao caption sến chịu không nổi. hic

Eleanor Nguyen

Sunday, January 5, 2014

Chuyện những cái tên

Chào buổi sáng cả nhà!!! Trước khi bắt đầu đọc, mời mọi người ăn sáng cái nhé. 
thề là lúc lang thang đi tìm hình, em đói tới độ muốn nhai luôn em lappy :(

Topic đầu tiên em muốn viết, đó là về những cái tên của em để mọi người biết đường mà kêu và biết là em có tên chứ ứ phải vô danh. khà khà. 

Là dân học chuyên anh nên em phải đặt cho mình một cái tên tiếng anh để tiện cho thầy cô kêu trong lớp cũng như "làm quen với môi trường". Thôi em xạo xạo đó, thiệt ra là thích có tên tiếng anh cho sang chảnh. hê hê. 

Không nói đến tên thật (kêu nickname đi nghe cho nó bí ẩn). Bây giờ em thích cái tên Eleanor. Lý do á ? Tự dưng 1 ngày bình thường, cảm thấy tên đó đẹp quý phái nên thích thôi à. Với cả chị Eleanor - gấu của Gấu nhà em đẹp quá nên ăn theo cái tên để coi có đẹp lây được miếng nào không. 

Thím gái gấu của Gấu là đây, hí hí. Đẹp và sì tai. Nhất là bà này điên chịu không nổi.


Đó là chuyện bây giờ. Trước đó thì cũng ngựa ngựa, có vài cái tên khác nhau rồi. 

Xa xưa cũ kĩ thì là Winnie. Cũng không nhớ rõ tại sao lại là Winnie, hơ! (Em chớ hề coi Winnie the Pooh gì đó đâu nên đừng có bảo em ăn theo phim hoạt hình). Rồi từ từ cái chán lại đổi thành Emily. Được vài ngày, phát hiện nó dài thấy sợ mà cứ con nít thế nào, lại ấp ủ dự định đổi tên. Bữa nọ đi học anh văn, cô giáo bản ngữ tên Anastasia (đẹp vãi) bảo chọn một cái tên tiếng anh để cô gọi cho dễ. Loay hoay không biết tên gì cho hay, nhìn qua cái vòng trên tay thấy ghi chữ Smile, đúng lúc danh sách chuyền tới tay mình nên ghi vô luôn. Thôi cũng có ý nghĩa nho nhỏ, ai đọc tên em, dù muốn dù không cũng phải cười một cái, SMILE :) Cũng chả giữ được lâu lắm. Ờ! Em là đứa cả thèm chóng chán. 

Dễ thương ha!!! Mà em không có coi :3

Một ngày đẹp trời và ngồi buồn, em dịch cái tên của mình ra tiếng anh, thêm cái đuôi cho nữ tánh, thế là Gemmie tồn tại và được sử dụng rộng rãi suốt mấy năm. Nào là xài cho tên email, tên blog, tên tùm lum tá lả - chỉ chỉ qua bên phải màn hình : đó..thấy không? Em đang xài tên đó đó. Mãi tới khi loi ngoi lên Đại học, cô/thầy/bạn hỏi tên, em éo biết phải phát âm kiểu gì cho đúng, nên đọc là "gem-mie" hay "chem-mie" (viết sao đọc vậy đi đừng có thắc mắc nữa. À, đọc theo cách phát âm tiếng Việt). Tới màn đánh vần để mọi người ghi, kiểu gì cũng đọc một đằng, ghi một nẻo (khổ dễ sợ) Dẹp !!! Đổi luôn cho lành. Và từ giờ, mọi người có thể gọi em là Eleanor khi vô tình gặp trên đường hoặc bàn tán về em, nếu mọi người biết em là ai :D (troll thôi, làm đéo gì biết được)

SMILE

Trong cái quá trình đổi tên như thay áo dài lê thê đó, cũng có vài cái tên em được tặng mà ít khi nào xài. 

Gồm Jim - tên nghe manly dễ sợ. Thiệt ra, hồi đó đi học, bạn bè cứ đè ra kêu em là Chim (mĩ miều ghê), mới đầu còn nhe nanh giương móng ra phản đối kịch liệt, sau thì thấy vô dụng quá nên thôi đành chấp nhận bằng cách Tây hóa em nó luôn. Lúc đi làm, lính mới toe nên biết ráo gì đâu. Viết bài mà không để tên, chị sếp thấy tên trên email, vậy là chị mặc định gắn lên bút danh cho em luôn (đi lãnh nhuận bút chú V cứ thắc mắc sao con gái gì tên men vậy). Đó! Làm như có duyên với nó hay gì mà chết cái tên từ trường học ra tới toàn đất nước.

Tati là cái tên do một người anh – người thầy thân thiết đặt nên em quý nó lắm, cất riêng cho cái “căn phòng âm nhạc” đó xài luôn. Ý nghĩa của nó á ? TAI TIẾNG. Đó là viết tắt của chữ “TAI TIẾNG”. hức. Do có dạo em hát bài rock tựa đấy hơi bị ấn tượng mọi người với cả đi học cũng khá “tiếng” nên thành ra kêu vậy cũng không ngoa.

Nè nè!! cái bài hát mang tên tuổi cho em nè. của Tinna Tình á. 

Cuối cùng là Angel (Không chắc có phải là cuối không nữa, quên mẹ rồi. Nhớ được có nhiêu đây à.) Sự tích của cái tên sến này là hồi đó zai kết em, hỏi em tên gì, em ghẹo nó bảo rằng tên em là Angel, thế quái nào mà nó tin là thật và cứ gọi em như vậy từ lúc quen biết tới nay (mà còn gọi một cách rất trìu mến). Haizzza. Em thì đéo phải thiên thần đâu ạ. Cái đuôi cáo của em giấu vào quần áo rồi nên không thấy thôi.



Sai lầm, sai lầm! J

Chung quy thì em là con gái

Eleanor Nguyen

Chào sân!!!!

Đây không phải là cái blog đầu tiên của em, hê hê. Trước đó thì cũng đã tạo mấy cái rồi mà vẫn không đủ để thỏa mãn cơn cuồng viết đang lan tỏa do đọc nhiều trang báo mạng quá hay như 19days.info, xanhmagazine, bla bla. (hay thiệt đó, bảo đảm không có chợ trời như cái kênh mương gì đó đâu - vâng..nói vậy chứ ngày nào cũng mò vào đó đọc và chửi, hic)

hình em chôm trên google xuống đó
Em thích viết lắm! ( nguyên nhân và cơ duyên thì em sẽ nói trong các bài sau ) nên em tạo ra cái blog này để lảm nhảm, nói ra mấy cái suy nghĩ điên điên của mình và có nơi để đổ bộ mấy lúc stress quá thể. Thế nên các bài viết trong đây có thể sẽ không sắc sảo hay tuyệt vời như mọi người tưởng tượng (em chỉ là 1 con Bảo Bình tập viết), nên nếu không thích mọi người có thể "Alt + F4" ngay cho đỡ phí thời gian ạ. hí hí.

Ngoài các bài viết đủ mọi thể loại từ trên trời dưới đất mà em nghĩ ra, có một mục để mọi người có thể vào nhỏ to tâm sự với em về đủ chuyện trên đời từ tình cảm đến cảm xúc bla bla. Nói chung em không thể giúp người giải quyết rắc rối, nhưng người có thể nhìn hướng giải đáp thắc mắt của mình dựa trên quan điểm của em :)

À, có thể hỏi tips làm đẹp, ăn mặc nữa :) Đừng hỏi gì dính liếu tới toán lý hóa và các môn đại cường là em chịu :))

Gửi câu hỏi cho em ở đây nhé :
 https://docs.google.com/forms/d/1S2vZbWxz7rT04dTEgLeACdIvyLHzcM30IAjko9767t0/viewform
Không gian lý tưởng để sáng tạo. mặc dù ngồi như này chắc chơi game là chính

À, nói một tí về cái tên blog "Người làm nghệ thuật". Cũng không ghê gớm lắm, chẳng qua đọc lên nghe "kêu dễ sợ" nên em đặt vậy thôi à. Ủa mà em cũng làm nghệ thuật thiệt mà. Viết lách cũng là một nghệ thuật đó thôi.

Sau đây là khuyến cáo :

  • Ai thích kiểu văn chương nghiêm túc thì đừng nên xem thêm tại vì em dùng từ rất là phóng khoáng chứ éo có đứng đắn lắm đâu. lêu lêu
  • Nhấn mạnh lần nữa, chủ yếu là em lảm nhảm để thỏa mãn nên các bài viết có thể lúc thì sến súa, lúc thì hưng phấn quá đà. Tụ chung lại là khùng lắm không có như người bình thường đâu.
  • Thôi để đó từ từ em nhớ cái gì em bổ sung cái đó. Ai muốn phụ em khuyến cáo, chú thích gì thì cứ comment phía dưới nhaaaa.
Eleanor Nguyen